Mẹ Hạ âm thầm đánh giá Thẩm Phi đang thong thả ăn cơm, cử chỉ vô cùng ưu nhã, vô tình thể hiện ra một loại tương phản, đó là một loại khoảng cách, một loại tôn quý mà người khác chỉ có thể nhìn. Lại nhìn vẻ mặt thỏa mãn của con gái bà, động tác tùy ý ăn cơm, hoàn toàn là hai loại hình ảnh không phối hợp. Đáy lòng mẹ Hạ lo lắng lại tăng lên, hai đứa nhỏ tương phản lớn như vậy, thói quen sinh hoạt cũng không giống nhau, có thể sống chung cả đời sao?
"Thẩm Phi nhà là ở Thượng Kinh?" Mẹ Hạ rốt cuộc mở miệng bắt đầu đề ra nghi vấn.
Đối với mẹ Hạ mẫu bên trong lo lắng âm thầm, Thẩm Phi giảo hoạt thế nào sẽ nhìn không ra, vì thế buông chén trong tay ra, ngoan ngoãn lễ phép trả lời: "Đúng vậy bá mẫu, con sống ở Thượng Kinh."
"Trong nhà có mấy người?" Ba Hạ tiếp lời nói. Hỏi vậy có chút đường đột, chỉ là muốn cưới con gái bảo bối của bọn họ, dò hỏi cũng là cần thiết, bọn họ không thể cái gì cũng không biết, cứ mơ màng hồ đồ đem con gái gả cho người ta......
"Cha mẹ trong nhà khoẻ mạnh, còn có một người anh trai." Thẩm Phi tươi cười ôn hoà, không có phản cảm hoặc thiếu kiên nhẫn.
Chỉ là vẫn làm Hạ Nhiêu kinh hồn táng đảm, sợ tên hồ ly này đột nhiên không kiên nhẫn làm khó dễ, toàn thân cô căng chặt giống như đang cảnh giác hắn đột nhiên nổi nóng. Thẩm Phi một lòng nhìn trên người Hạ Nhiêu đương nhiên đã nhận ra cô biến hóa.
Hắn đã ngoan ngoãn trả lời cha mẹ cô, thế nhưng cô còn phòng bị như vậy, xem ra Nhiêu nhi còn chưa mở rộng cửa lòng với hắn, thật là có tính khiêu chiến, chẳng qua, hắn cũng rất kiên nhẫn, xem ra hứng thú với Hạ Nhiêu đã vượt xa tưởng tượng của hắn...... "Thẩm Phi năm nay bao nhiêu tuổi?" Mẹ Hạ âm thầm nhìn thoáng qua động tác Thẩm Phi, nhưng lại nhìn không thấy biểu tình của hắn, bà chậm rãi mở miệng hỏi.
Thẩm Phi quay đầu lại, hướng về phía mẹ Hạ ngoan ngoãn cười : "Một tháng nữa là vừa tròn hai mươi sáu."
Nói xong có chút chờ mong hướng về phía Hạ Nhiêu chớp chớp mắt, dáng vẻ đáng yêu mà mê người. Hạ Nhiêu hơi ngây người một chút, hắn đây là gián tiếp nói cho nàng tháng sau là sinh nhật hắn, để cô chuẩn bị tốt quà tặng sao?
Cảm giác được ba đang nhìn mình, Hạ Nhiêu tức giận liếc hắn một cái, rồi lại tươi cười tràn ngập tình yêu cùng sủng nịch. Ngược lại đem Thẩm Phi làm cho sửng sốt, nụ cười này tràn ngập tình yêu cùng ấm áp, thế nhưng làm cho lòng hắn nhảy bang bang, trong nháy mắt có một dòng điện len lỏi đến đáy lòng làm hắn cảm giác rất kì quái, lại rất thích. Giống cái gọi là...... Ngọt ngào......
Mẹ Hạ cùng ba Hạ thấy hai người mặt mày hài hòa, liếc mắt lẫn nhau một cái, nhìn thấy ánh mắt bà Hạ, ông Hạ tiếp lời hỏi: " Hiện tại Thẩm Phi làm việc gì ?"
"Tự mình ở bên ngoài làm một ít chuyện làm ăn." Thẩm Phi quay đầu lại, chậm rãi nói, cũng không có nói quá nhiều, chẳng qua thần thái lại rất cung kính.
Ánh mắt Hạ Nhiêu di chuyển, lúc Thẩm Phi nói muốn cưới cô, từ trong miệng Thụy Phỉ Á nàng đã ẩn ẩn đoán được thân phận địa vị của Thẩm gia rất cao, hẳn là có gia nghiệp rất lớn, Thẩm Phi lại nói hắn làm nghề buôn bán, chẳng lẽ hắn không kế thừa gia nghiệp?
Chẳng qua ngẫm lại cũng đúng, kế thừa gia nghiệp hẳn là Thẩm Ngoạt, lại nói, lấy tính tình tùy ý như Thẩm Phi sao lại có tâm tư quản lý gia nghiệp khổng lồ được. "Cha mẹ cháu làm gì?" Mẹ Hạ do dự một chút vẫn là hỏi ra.
Thẩm Phi ánh mắt lưu chuyển qua một đạo dị sắc, lại không thể hiện ra ngoài, trên khuôn mặt hoàn mỹ vẫn là dáng vẻ ngoan ngoãn: "Cha mẹ đã về hưu, hiện tại anh trai quản lý sản nghiệp trong nhà."
Quả thật, ba mẹ hắn đã sớm về hưu, hiện tại toàn bộ CLP đương nhiên do Thẩm Ngoạt làm chủ.
Mẹ Hạ nghe vậy, trầm ngâm nửa ngày, xem ra trong nhà Thẩm Phi rất có tiền, nếu Nhiêu nhi gả qua đó, trong nhà không thể cho nó hậu thuẫn*, nếu như bị ức hϊếp thì làm thế nào?
(Hậu thuẫn : giúp đỡ, chỗ dựa đằng sau)
"Nếu kết hôn tính ở nơi nào? Ở cùng nhà với cha mẹ cháu sao?"
Nếu là như thế bà kiên quyết không đồng ý, gia thế đã làm con gái bà thấp hơn một đoạn, nếu kết hôn lại cùng mẹ chồng ở chung một chỗ, con gái bà không bị khi dễ mới là lạ! Thẩm Phi tuy rằng không biết ý mẹ Hạ là gì, chẳng qua đáy mắt quyết tuyệt kia làm hắn cảm thấy thú vị, ánh mắt hơi đổi, cư nhiên nói: "Đúng vậy, cha mẹ tuổi đã cao, luôn hy vọng trong nhà náo nhiệt một chút, cháu đang nghĩ sau khi cùng Nhiêu nhi kết hôn liền dọn về nhà ở."
Nói xong, âm thầm quan sát sắc mặt mẹ Hạ, lúc nhìn thấy sắc mặt bà hơi hơi biến hóa, xem ra hắn trả lời như vậy là đúng rồi, bằng không sao hắn có thể nghe được lời nói thú vị kế tiếp của mẹ Hạ.
Sắc mặt mẹ Hạ trở nên nghiêm túc, nhìn Thẩm Phi chậm rãi nói: "Bác mặc kệ nhà con có bao nhiêu tiền, có lẽ Nhiêu nhi sinh ra trong gia đình có tiền lương như vậy sẽ làm cho kẻ có tiền khinh thường, chỉ là nó ở nhà là bảo bối của bác cùng ba nó đặt ở trong lòng bàn tay mà che chở, đối với người khác mà nói đứa nhỏ này chẳng qua chỉ là người bình thường, nhưng đối với chúng ta mà nói, nó là công chúa độc nhất vô nhị." "Về tiền tài địa vị nhà của chúng ta không sánh bằng nhà cháu, nhưng tuyệt đối có tôn nghiêm của mình, bác chưa thấy qua cha mẹ cháu, chỉ là người có tiền là bộ dáng gì, bác vẫn biết, bác không cần Nhiêu nhi có vinh hoa phú quý, chỉ cầu nó vui vẻ hạnh phúc là được, nhà của chúng ta không có tiền tài để làm hậu thuẫn cho đứa nhỏ này, gả vào nhà giàu, ngày tháng trải qua tốt đẹp là do phúc khí của nó tốt, còn nếu không tốt chúng ta cũng không giúp được gì, cho nên vì không muốn xảy ra chuyện không cần thiết, sau khi hai đứa kết hôn, nếu tự gây ra chuyện thì liền đường ai nấy đi, bác tuyệt đối sẽ không cho phép bất luận chuyện gì có khả năng làm con gái của bác chịu ủy khuất."
"Bác tình nguyện nó gả vào nhà có bối cảnh kém, nhưng ít ra về sau nó có quyền lợi tuyệt đối, cũng không muốn nó tìm một gia thế bối cảnh đầy đủ lại phải chịu ủy khuất, tính tình Nhiêu nhi bác hiểu rất rõ, lời bác nói cũng là suy nghĩ của nó, những lời này có lẽ các con chưa từng nghĩ tới, hôm nay liền từ một người mẹ như bác nói thế cho nó, hôn nhân là chuyện cả đời, không thể ủy khuất, thà làm đầu gà không làm đuôi phượng, đây là cuộc sống sau này của công chúa nhà chúng ta." "Thẩm Phi, ngươi đừng trách bá mẫu nói thẳng ra, nếu chuyện này giải quyết không tốt, các con cứ vậy mà kết hôn, cuộc sống về sau sẽ gặp phải rất nhiều mâu thuẫn, bác chỉ là không hy vọng các con từ một đôi tân nhân về sau đi lên bất quy lộ, nhân lúc kết cục còn chưa định, nếu không chung nhận thức với nhau, vẫn là nên tách ra càng sớm càng tốt, để tránh về sau hại người hại mình."