Ngược Hóa Đau Thương

Chương 10: Gây khó dễ cho Ý Lan



Sáng hôm sau cô thức dậy sớm để làm việc nhà ,công việc nó vẫn như mọi ngày .Ý Lan đi vào phòng của Hạo Thiên lấy quần áo đi giặc ,lúc mà cô bước vào phòng thì anh vẫn còn đang ngủ,cô thấy vậy đi rất khẽ và nhẹ nhàng. .

Chắc đêm qua anh ấy uống say quá cho nên mới ngủ trễ như vậy ,sau khi lấy quần áo xong thì cô cũng đi ra khỏi phòng ...

Khi mà thấy Ý Lan đi ra khỏi phòng thì Hạo Thiên mới mở mắt ra rồi thức dậy .Cô ấy chỉ mới xuất hiện có mấy ngày mà lại khiến cho anh phải suy nghĩ nhiều như thế .

Anh đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân ,tắm rửa rồi chuẩn bị đi làm. Dù có như thế nào thì anh cũng không thể bỏ bê công việc được .

30 phút sau thì anh cũng ăn mặc chỉnh tề rồi đi xuống lầu.

" Chào cậu chủ"

" Ừm , chuẩn bị đồ ăn sáng cho tôi"

" Vâng "

Ý Lan đang ở trong bếp làm bữa sáng và pha cà phê cho anh ,Hạo Thiên từ phòng khách đi vào phòng ăn thì thấy Ý Lan đang nấu bữa sáng cho mình. .

" Làm nhanh lên một chút. ."_ Anh khó chịu lên tiếng .

" Vâng , tôi sắp xong rồi cậu chủ"

Hạo Thiên kéo ghế ngồi xuống rồi sau đó thì cầm tờ báo lên đọc trong khi chờ đợi phần ăn sáng của mình, thường thì anh sẽ không ăn sáng mà chỉ uống cà phê mà thôi, nhưng hôm nay anh lại thay đổi khẩu vị nữa rồi .

" Cậu chủ đồ ăn sáng của cậu .."



" Ừm "

" Nếu không còn việc gì thú tôi đi làm việc trước "

" Đứng lại ,cô ở lại đợi tôi ăn xong rồi dọn dẹp "

" Vâng "

Cô không dám làm trái ý anh nữa đâu ,sau vụ việc hôm qua thì cô cũng đã sợ lắm rồi với lại cô sợ bản thân mà làm không tốt thì sẽ bị anh đưa vào quán bar một lần nữa ..

Đồ ăn cô ấy nấu quả thật rất là ngon nó giống y như mùi vị của 6 năm trước vậy , nhưng mà khi nhớ lại cô chính là con gái của Tôn Duy thì anh lại đùng đùng tức giận .

" Cô nấu kiểu gì vậy hả ,cái này mà cho tôi ăn sao .."

" Tôi xin lỗi,để tôi nấu lại cái khác .."

" Không cần đâu ,dọn dẹp đi .."

Hạo Thiên buông đũa xuống rồi cầm cốc cà phê lên uống cạn ,sau đó thì anh đứng dậy liếc mắt cô một cái rồi đi làm luôn .

Ý Lan nhìn bóng lưng của anh từ xa mà chỉ biết thở dài mà thôi, không biết đến khi nào thì cả hai người mới được như trước đây nữa , nhưng mà có lẽ đây là một ước mơ viễn vông xa xôi rồi .

Cô dọn bàn rồi đem bát đĩa đi rửa ,sau này mỗi ngày cô sẽ đối mặt với anh cho nên cứ tập dần là vừa .

Dọn dẹp ở trong nhà bếp xong xuôi thì cô cũng đi hút bụi ,lao nhà ,lao tủ ,lao cầu thang .Cô cảm thấy những công việc này so với làm nhân viên quán bar thì tốt hơn nhiều,với lại ở đây cô có thể ăn cơm ngày ba bữa và cũng có thể dõi theo anh hàng ngày .Cô cứ nghĩ là cả đời này sẽ không được gặp lại anh ấy , nhưng cuối cùng thì vẫn tái ngộ ...



Sau khi làm công việc nhà xong thì Ý Lan đi ra vườn làm việc,giờ này cũng hơi nắng nhưng mà người ta làm được thì cũng phải làm được mà thôi .

Ai cũng có công việc của riêng mình và cô cũng chú tâm vào công việc của bản thân mà không để ý người khác nói ra nói vào .Vườn của Chu gia lớn thật đấy ,ở đây có rất nhiều người làm mà cô cũng không biết là làm như thế nào thì mới xong nữa .

Tầm 12 giờ trưa thì Tô Thời cũng giao cho cô một công việc mới đó chính là đem cơm đến tập đoàn cho Hạo Thiên . Ngày thường thì trợ lý sẽ đặt cơm cho anh , nhưng từ đây trở về sau thì chắc sẽ ăn cơm nhà rồi ,ông cũng biết là cậu chủ nhà mình đang muốn trả thù vì chuyện năm xưa đây mà.

Lúc sáng cậu chủ bảo Ý Lan mỗi ngày phải chuẩn bị đủ 3 bữa ăn là ông cũng đã nghi lắm rồi . Thôi thì đây chính là số phận của Ý Lan rồi cho nên cũng đành phải chấp nhận mà thôi .

" Cháu tranh thủ đi nhanh đi chứ nếu không cậu chủ sẽ không vui .."

" Dạ con biết rồi bác "

" Ừm "

Nói xong thì Ý Lan cũng cầm túi thức ăn rồi đi đến công ty ,cô bắt taxi đi cho nhanh .Từ trước giờ cô chưa hề đến Chu thị cho nên cũng không biết nó đang ở nơi nào,khi lên xe thì cô đành nhờ tài xế mà thôi .

Khoảng chừng 20 phút sau thì cũng đến nơi ,cô thanh toán tiền rồi bước xuống xe ..

Đứng trước toà nhà cao đồ sộ như vậy khiển cho cô vô cùng choáng ngợp,thật sự mà nói thì nó rất là lớn khiến cho cô chỉ biết oà lên mà thôi .

Ở trước cửa thì có rất nhiều bảo vệ đứng canh ,chắc đây là một tập đoàn lớn cho nên mới có nhiều người như vậy. Thật sự mà nói thì cô rất hâm mộ tài năng của anh ,lúc trước Hạo Thiên đã từng nói là sau học xong thì anh sẽ đến Chu thị giúp đỡ ba mình việc kinh doanh, và cuối cùng thì anh ấy cũng đã làm được .

Nhưng tiếc là anh ấy thành công rồi nhưng mà lại không có ba mẹ ở bên cạnh ,thật sự mà nói thì nhà của cô rất có lỗi với nhà của anh ấy ,cho nên cô muốn bản thân mình chuộc lại lỗi lầm cho Chu gia .Dù có như thế nào thì ba của cô vẫn là người sai trước,ông ây lúc đó dường như hơi hồ đồ rồi .

Nhưng cuối cùng thì cũng không còn sống nữa và mẹ của cô cũng đã như vậy , những người thân bên cạnh cũng đã dần dần mất đi ,cô cũng chẳng thể hiểu tại sao cuộc đời của cô nó lại trớ trêu như thế,gia đình và bạn bè thì cũng không còn ai nữa ,ngay chính người mình yêu cũng không còn thương mình mà thay vào đó thì cũng chỉ là sự thù hận mà thôi .