Người Cầm Quyền

Chương 234: Làm mất mặt (1)



- Chủ tịch huyện Hàn, tôi cũng đang muốn gọi điện thoại báo cáo với anh.

Trong lời nói của Lâm Phương Tri dường như hơi tức giận.

- Công ty Phú Hùng đã xây xong tường bao quanh rồi. Tôi đã nhiều lần nhắc việc này với Chủ tịch huyện Cam, nhưng Chủ tịch huyện Cam đều lấy các lý do qua loa tắc trách.

- Vậy sao?

Hàn Đông thản nhiên nói.

- Ừ, tôi biết rồi.

Ngắt điện thoại, Hàn Đông lập tức gọi điện thoại cho Phương Trung, nói:

- Chủ tịch huyện Phương, tôi có việc muốn đến để báo cáo với anh.

- Ừ, tôi ở văn phòng, cậu cứ đến đi.

Phương Trung nói, trong lòng cùng vô cùng ngờ vực. Hàn Đông lại có chuyện gì chứ, nghe giọng điệu của hắn có vẻ không tốt lắm.

Hàn Đông rất nhanh đã đến văn phòng Phương Trung. Ngồi xuống, sau khi hút điếu thuốc, Hàn Đông nói:

- Chủ tịch huyện Phương, tôi vội vã đến nói với anh chuyện ở khu công nghiệp Thần Quang. Theo quy định của Ban quản lý khu công nghiệp Thần Quang, bất luận là công ty nào, khi đã vào khu công nghiệp, thì riêng về mặt sử dụng đất đều dựa theo phương hướng đầu tư, hạn ngạch đầu tư mà xác lập.

Vừa nghe Hàn Đông lại nói đến chuyện công ty Phú Hùng, trong lòng Phương Trung cũng rất khó chịu. Hàn Đông cứ nhìn chằm chằm vào chuyện này, dường như muốn kết liễu công ty Phú Hùng vậy.

Ông chủ đứng sau công ty Phú Hùng, ngoài hai người Sa Trí Tuyên, Ngô Hiểu Bảo, còn có đám con cháu cán bộ. Ngoài ra con trai của Phương Trung, Phương Kiến, cũng có trong đó.

Cho nên, bất kể là trên phương diện nào, Phương Trung cũng đều hy vọng là Hàn Đông không nhìn chằm chằm vào công ty này.

- Chủ tịch huyện Hàn này, tôi sẽ nói với Chủ tịch huyện Cam một tiếng. Cậu yên tâm đi, tôi tin rằng Chủ tịch huyện Cam chắc chắn có thể giải quyết tốt chuyện này.

Hàn Đông khẽ mỉm cười. Phương Trung đang định múc Thái Cực Quyền ở đây. Nhưng hắn đã đích thân lo việc này, thì không thể bỏ dở nửa chừng.

- Chủ tịch huyện Phương, việc này Bí thư Hoàng đã ủy thác cho tôi. Tôi nghĩ việc này cũng không khó giải quyết, tất cả đều dựa theo quy định chính sách mà làm là được.

Phương Trung bất đắc dĩ phải gật đầu, lạnh lẽo nói:

- Ừ, tôi biết, tôi sẽ dặn Chủ tịch huyện Cam mau chóng giải quyết.

Sau khi Hàn Đông ra về, Phương Trung gọi điện thoại cho Cam Minh Địch. Vừa nhắc đến chuyện này thì Cam Minh Địch đã kêu oan uổng đến tận trời:

- Chủ tịch huyện Phương, Hàn Đông này rõ ràng là muốn chăm chăm nhìn vào Ban quản lý. Tôi cũng không biết hiện tại ai mới là Chủ nhiệm Ban quản lý nữa. Chỉ một công ty đầu tư mà đã nhìn chằm chằm như vậy thì tôi sao có thể làm tốt công tác được?

Phương Trung thản nhiên nói:

- Chủ tịch huyện Cam, việc này anh phải nắm chắc thời gian để làm cho tốt. Chủ tịch huyện Hàn dù sao cũng đã đặt rất nhiều tâm huyết vào Ban quản lý, hắn hỏi đến một chút cũng không có gì là không tốt, đều là vì sự phát triển của Ban quản lý thôi.

Nghe Phương Trung nói xong, Cam Minh Địch còn tức hơn nữa, căm giận nói:

- Chủ tịch huyện Phương, vậy tôi làm Chủ nhiệm Ban quản lý còn có tác dụng gì nữa, hay là cứ để Hàn Đông kiêm luôn đi.

Phương Trung nói:

- Nói cái gì vậy? Huyện ủy để anh đảm nhiệm Chủ nhiệm Ban quản lý chính là vì tin tưởng anh, chỉ cần anh làm tốt công tác là được.

Cam Minh Địch lại cãi cọ với Phương Trung vài câu rồi mới ngắt điện thoại, trong lòng y tức giận bất bình, cảm thấy Hàn Đông luôn quan sát mình, cảm giác rất không vui. Lúc này y bèn điện thoại cho Sa Trí Tuyên, nói:

- Ông chủ Sa, chuyện của công ty Phú Hùng không dễ làm đâu. Hàn Đông vẫn còn quan sát kỹ đó, nếu không giải quyết, e là…

- Ha ha, không sao đâu, cần xử lý thế nào thì cứ xử lý thế ấy.

Sa Trí Tuyên cười ha hả:

- Tôi sẽ nói với Hàn Đông chuyện này.

Gát điện thoại rồi, Cam Minh Địch suy nghĩ trăm ngàn lần vẫn không có câu trả lời. Sa Trí Tuyên này chuẩn bị làm gì thế, sao thái độ khác hẳn lúc trước vậy.

Hàn Đông quay lại văn phòng không bao lâu thì Tả Nhất Sơn đã tiến vào, nói:

- Chủ tịch huyện Hàn, có một người là ông chủ Sa Trí Tuyên muốn gặp anh.

Hàn Đông mỉm cười đáp:

- Vậy sao, mời y vào đi.

Rất nhanh, Tả Nhất Sơn đã đưa Sa Trí Tuyên vào.

- Ông chủ Sa, khách quý nha, sao lại có thời gian đến thăm thú chỗ của tôi vậy?

Hàn Đông cười ha hả nói, không rõ rốt cuộc Sa Trí Tuyên này dùng thủ đoạn nhịn nhục nào để phá hư chủ ý.

Sa Trí Tuyên nhún vai nói:

- Thật ngại quá, quấy rầy công tác của Chủ tịch huyện Hàn.

Hàn Đông nói:

- Không việc gì đâu, tiếp đãi nhà đầu tư cũng là chức trách của tôi mà.

Hai người ngồi xuống, Tả Nhất Sơn bưng một ly trà bước vào, đặt trước mặt Sa Trí Tuyên.

Sa Trí Tuyên nói:

- Chủ tịch huyện Hàn, lần này đến đây, tôi có hai chuyện muốn nói với anh.

- Vậy sao?

Hàn Đông thản nhiên nói. Giọng điệu Sa Trí Tuyên này nói chuyện như cha hắn đang ngồi kia vậy. Xem ra y vẫn còn xem mình ở rất cao.

Sa Trí Tuyên nhìn vẻ mặt bình thản của Hàn Đông, nói:

- Đầu tiên là chuyện của công ty Phú Hùng. Tôi chuẩn bị dựa theo ý của Chủ tịch huyện Hàn, bỏ bớt 1000 mẫu đất, còn lại, chúng tôi chuẩn bị thành lập nhà máy bột giặt

Hàn Đông cười nói:

- Việc này ông chủ Sa cứ nói với nhân viên công tác trong Ban quản lý, tôi cũng không lo chuyện này cụ thể được.

Nghe ý của Sa Trí Tuyên, dường như bọn họ lùi bước chính là nể mặt mình, Hàn Đông cũng không thèm nói chuyện quan hệ nhân tình gì với y.

Sa Trí Tuyên khẽ mỉm cười nói:

- Chủ tịch huyện Hàn, chúng ta là người quang minh chính đại sẽ không nói chuyện ngồi lê đôi mách. Nếu anh phải dựa theo nguyên tắc thì tôi cũng dựa vào nguyên tắc làm việc. Vậy anh cũng phải vừa lòng rồi đấy.

Hàn Đông mỉm cười trêu chọc:

- Con người của tôi đúng là thích làm việc theo nguyên tắc.

Sa Trí Tuyên lại nói:

- Chủ tịch huyện Hàn, còn một việc nữa, tôi hy vọng có thể hợp tác với Chủ tịch huyện Hàn.

Hàn Đông nói:

- Ông chủ Sa, anh là nhà đầu tư, chính phủ chúng tôi, trên mức độ rất lớn, là phục vụ cho nhà đầu tư, phải tạo hoàn cảnh thật tốt cho nhà đầu tư, trừ chuyện đó ra thì cũng không còn gì khác.

Tuy chưa biết Sa Trí Tuyên sẽ nói hợp tác làm gì với mình, nhưng Hàn Đông cũng không muốn biết. Dù sao chuyện của Sa Trí Tuyên, hắn sẽ một mực không tham gia.

Tuy hiện giờ Kiều San San đã là người phụ nữ của mình, nhưng dù thế nào, tên Sa Trí Tuyên kia cũng vẫn còn ôm ấp hy vọng với Kiều San San không thay đổi, vẫn phải đề phòng y.

Sa Trí Tuyên hiểu rất rõ ý của Hàn Đông, tuy trong lòng rất căm tức, nhưng ngoài mặt phải tươi cười:

- Chủ tịch huyện Hàn, tôi nói rất nghiêm túc. Tôi không có ý gì khác, chỉ mong chuyện đường sông mới, tập đoàn Hùng Phi chúng tôi muốn tham gia xây dựng.

Hóa ra y muốn nói chuyện này. Hàn Đông mỉm cười nói:

- Ông chủ Sa rất thạo tin tức, nhưng chuyện này còn chưa có quyết định cuối cùng. Viện Thiết kế quy hoạch tỉnh đang tiến hành khảo sát thực địa. Nếu muốn xây dựng thật sự thì có thể phải chờ thêm một thời gian nữa. Đương nhiên, tập đoàn Hùng Phi là công ty lớn nổi tiếng ở Vinh Châu, chúng tôi tất nhiên hoan nghênh tập đoàn Hùng Phi tham gia vào.

Nghe Hàn Đông đùa cợt, Sa Trí Tuyên vẫn kiên nhẫn chịu đựng, nói:

- Chủ tịch huyện Hàn nếu cảm thấy tập đoàn Hùng Phi chúng tôi cũng được, thì thế này đi, tôi nói trước với Chủ tịch huyện Hàn, hy vọng đến lúc đó tập đoàn Hùng Phi được tham gia xây dựng đường sông mới, Chủ tịch huyện Hàn có yêu cầu gì cứ nói.

- Viêc này hiện giờ còn chưa tới đâu, đến lúc có quy hoạch thật sự rồi hãy nói.

Hàn Đông mỉm cười nói, đưa tay nhìn đồng hồ:

- Thật ngại quá, trưa nay tôi phải mời các chuyên gia nghiên cứu của Viện Thiết kế quy hoạch tỉnh dùng cơm, không tiện giữ anh lại.

Sa Trí Tuyên đứng lên:

- Được, lúc đó tôi lại đến liên hệ với Chủ tịch huyện Hàn. Xin cáo từ.

- Không tiễn.

Hàn Đông nói. Tên Sa Trí Tuyên này, không ngờ lại muốn tập đoàn Hùng Phi tham gia xây dựng đường sông mới. Lòng tham cũng không nhỏ nha.

Trong lòng Hàn Đông cũng đã sớm tính toán, quyết định lúc đó sẽ đăng một tthông báo đấu thầu trên báo tỉnh. Nếu công ty nào có hứng thú muốn tham gia xây dựng cải tạo đường sông mới, cứ đồng thời tiến hành trả giá, sau đó mới tổng hợp để tuyển chọn công ty có tố chất tốt nhất.

Tuy rằng tập đoàn Hùng Phi rất nổi tiếng, nhưng vì Sa Trí Tuyên mà hắn tự nhiên không có cảm tình với công ty này tí nào.

Đương nhiên, đến lúc đấu thầu, nếu tập đoàn Hùng Phi có trúng thầu, thì Hàn Đông cũng sẽ đối xử bình đẳng ngang nhau.

Giữa trưa, Hàn Đông mời các chuyên gia nghiên cứu của Viện Thiết kế quy hoạch tỉnh, nhân tiện nghe một chút về thiết kế quy hoạch bước đầu của họ, cảm nhận được những người này không phải làm qua loa. Quan điểm mà bọn họ đề xuất quả thật cũng không tồi.

Mấy chuyên gia quy hoạch đó không những chỉ xét đến sức chống lũ của đường sông mới mà còn thiết kế cả vùng xây dựng thống nhất phong cách, ban công đình tạ, nơi dừng uống trà đều rất độc đáo.

- Chuyện đường sông mới này cứ giao hết cho các vị chuyên gia. Tôi xin cám ơn các vị.

Hàn Đông nâng ly nói.

Tuy là buổi trưa, nhưng vì để cảm ơn những chuyên gia đó nên cũng có bày rượu trên bàn.

Các chuyên gia không hế có chút khinh thường vị phó Chủ tịch huyện trẻ tuổi này. Người ta có thể nói cho Phó Viện trưởng của mình đích thân ra mặt, chắc chắn có hậu trường.

Cơm nước xong thì cũng đã là 1 giờ 30, Hàn Đông suy nghĩ một chút, rồi đi thẳng đến Ủy ban nhân dân huyện.

Vào giờ làm buổi chiều chưa được bao lâu, Chánh Văn phòng Ủy ban nhân dân huyện Lư Mỹ Kim đã tới văn phòng Hàn Đông, nói sẽ có cuộc họp Chủ tịch huyện vào lúc 3 giờ, thảo luận về công tác của Ủy ban nhân dân huyện sắp tới.

Cuộc họp Chủ tịch huyện do Chủ tịch huyện triệu tập các vị Phó Chủ tịch huyện của các ban ngành chức năng tương quan, đưa ra vài vấn đề để nghiên cứu thảo luận, hoặc là thông qua… Cứ một khoảng thời gian sẽ họp một lần.
— QUẢNG CÁO —