Gần tan tầm, Hạ Kim Cường đã điện cho Hàn Đông, kêu hắn đến phòng anh ta bàn chuyện
Trong lúc đến văn phòng của Hạ Kim Cường trong lòng Hàn Đông đã có một số nghi ngờ, không hiểu tại sao tự dưng Hạ Kim Cường lại kêu hắn qua đó để làm gì.
Hạ Kim Cường kêu hắn ngồi xuống và đưa cho hắn cái phong bì:
- Chủ tịch Hàn, xem cái này đi.
Khi nhận phong thư, tuy rằng bên ngoài hắn gật đầu tỏ vẻ đồng ý, nhưng thật sự trong lòng vẫn có một chút nghi ngờ, không ngờ rằng trong phong bì lại chính là ảnh của hắn chụp cùng Lữ Nhạc và Tiêu Bối Bối, ảnh chụp quả là không tồi. Bên trong còn có mấy bức ảnh hắn hôn môi và má của Lữ Nhạc, mặt của Lữ Nhạc trắng hồng trông vô cùng đáng yêu.
Hàn Đông nói:
- Ảnh chụp quả là không tồi.
Nhưng thật sự hắn không biết là tại sao Hạ Kim Cường lại cho hắn xem những bức ảnh này để làm gì. Đến bây giờ vẫn chưa bộc lộ ra suy nghĩ của mình
Hạ Kim Cường cảm thấy có chút châm biếm trong câu nói của Hàn Đông, hơi sửng sốt, vội nói:
- Phong thư này, tôi đoán không chỉ tôi có, mà tôi e rằng sẽ có người lấy những bức ảnh này để viết lung tung
Hắn liền mỉm cười.
Xem ra Hạ Kim Cường không có ý ném đá xuống giếng, tuy nhiên nghĩ lại thì đây cũng là cơ hội để hắn và Hạ Kim Cường hợp tác với nhau. Nếu như mình xảy ra điều gì không tốt thì cũng không có lợi gì cho Hạ Kim Cường.
- Chủ tịch Hạ, tôi vừa mới biết tin tứcnày, ngay cả ủy ban kỷ luật tỉnh cũng nhận được
- A.
Hạ Kim Cường có chút giật mình, rốt cuộc là ai hận Hàn Đông như vậy, nhưng nhìn thấy bộ dạng của Hàn Đông không có một chút lo lắng gì, Hạ Kim Cường cũng yên tâm, mặc kệ như thế nào thì Hàn Đông trong tỉnh này vẫn có một thế lực mạnh đứng đằng sau, huống hồ những bức ảnh này chỉ là Hàn Đông thân thiết với hai mỹ nữ kia một tí thôi, chứ cũng không có gì đặc biệt trong ảnh cả, cho dù lãnh đạo tỉnh ủy biết được những bức ảnh kia thì nhiều nhất cũng chỉ là phê bình Hàn Đông một tí mà thôi, dẫu sao Hàn Đông cũng sống độc thân, những chuyện này chỉ cần khiển trách qua loa mà thôi chẳng cần phải nghiêm khắc truy cứu. Cho nên đây cũng không phải chuyện gì to tát cả.
Hàn Đông thản nhiên nói:
- Chủ tịch Hạ, ý của Ủy Ban Kỷ Luật là để cho Ủy Ban Kỷ Luật thành phố Tân Châu điều tra chuyện này, đến lúc đó tôi sẽ phối hợp cho tốt
Hạ Kim Cường có chút nghi ngờ thái độ của Hàn Đông, coi như là Hàn Đông không sợ hãi đi chăng nữa nhưng những bức ảnh này mà bị phát ra ngoài thì sẽ có ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng của hắn rồi
Hàn Đông nhìn thấy sự nghi ngờ trong mắt của Hạ Kim Cường, khẽ cười, cầm bức ảnh ở trên bàn lên và nói với Hạ Kim Cường:
- Tôi đang có một chút tiếc nuối, lúc ấy không có ai chụp ảnh cho chúng tôi, nhưng không thể ngờ được lại có người làm điều đó, chất lượng ảnh quả thật là không tồi. Những bức ảnh này tôi sẽ cầm về.
Hạ Kim Cường cuối cùng không kiềm chế nổi liền nói:
- Hàn Đông rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra thế, tôi đang rất bấn loạn, chẳng hiểu là như thế nào cả.
Hàn Đông cười và nói:
- Chủ tịch Hạ, 2 người trong bức ảnh này, một người là vợ sắp cưới của tôi, còn một người là em họ của tôi, lễ 1/5, họ cùng nhau đến thành phố Tân Châu thăm tôi. Tôi liền dẫn họ đi dạo, không ngờ rằng đã làm cho một số kẻ tiểu nhân vẫn còn muốn báo hận chuyện cũ, đã phải cực khổ theo sát chúng tôi để chụp những bức ảnh này.
Hạ Kim Cường liền an tâm mỉm cười hai tiếng và nói:
- Hóa ra là như vậy à? Xem ra bàn tính lần này của một số người bị thất bại rồi, chủ tịch Hàn, những bức ảnh này anh mang về cất giữ làm báu vật đi. Đúng rồi! Tôi đoán là trong tay một số người khác cũng có những bức ảnh này, đến lúc đó Chủ tịch Hàn có thể lấy hết lại mang về làm kỉ niệm rồi, về liên quan đến chuyện điều tra chuyện này thì anh cần gì cứ việc nói.
Hàn Đông nói:
- Tôi cũng không có yêu cầu đặc biệt gì, chỉ mong ủy ban kỷ luật có thể nhanh chóng điều tra rõ ràng chuyện này
Hạ Kim Cường vừa nói vừa gật đầu:
- Tôi hiểu rồi, tôi tin rằng ủy ban kỷ luật nhất định điều tra rõ chuyện này.
Trên thực tế y cũng biết là chuyện này chỉ cần Hàn Đông nói ra về cơ bản đã rõ ràng, tuy nhiên ý của Hàn Đông là muốn cho người đi điều tra, đó chắc rằng là cách nghĩ riêng của hắn, kỳ thực đối với Hạ kim Cường mà nói thì: cái kẻ mà chụp lén những bức ảnh này cũng thật là đáng hận, hơn nữa cũng có thể là người xây dựng lên câu chuyện này để hại Hàn Đông, ngược lại Hạ Kim Cường lại hi vọng Hàn Đông có thể mượn việc này tranh đấu với kẻ đã xây dựng nên chuyện này một trận, như vậy Hạ kim Cường càng có thể dễ dàng lôi kéo Hàn Đông.
Xếp hạng của hàn Đông ở hội nghị thường vụ thành phố tuy rằng không nằm trong top. Nhưng hiện tại đang nắm giữ 3 phiếu ủy viên thường vụ, có thể làm trở ngại cho kết quả bỏ phiểu trong hội nghị thường vụ. Lời nói hiện tại của Hàn Đông trong thành ủy thật sự vô cùng có trọng lượng. Hạ Kim Cường hi vọng có thể buộc chặt Hàn Đông ở bên cạnh mình
Buổi chiều ngày hôm đó, lãnh đạo thành ủy thành phố Tân Châu gần như đều nhận được cùng một loại thư tín, đều là tố cáo cuộc sống của Hàn Đông không được kiểm soát, đồng thời quan hệ mật thiết của Hàn Đông với hai cô mỹ nữ kia, đương nhiên là trong những phong thư ấy đều có bức ảnh đó.
Phản ứng tự nhiên của những người nhận được thư tố cáo đó không hề giống nhau.
Hoàng Văn Vận là người đầu tiên gọi điện cho Hàn Đông, tìm hiểu rõ ràng tình hình thật của sự việc, và sau khi hiểu được suy nghĩ của Hàn Đông, Hoàng Văn Vận tỏ vẻ hết sức ủng hộ Hàn Đông
Ngoài ra thì chính ủy phân quân khu Hàn Quốc Bình cũng đã gọi điện hỏi thăm tình hình của Hàn Đông, Hàn Đông cũng không hề giấu diếm chuyện gì cả, Hàn Quốc Bình cũng yên tâm.
Còn ủy viên thường vụ khác rốt cuộc cũng chẳng có ai gọi điện cho Hàn Đông cả.
Đối với những người khác mà nói thì Hàn Đông tuổi vẫn còn trẻ. Thành tựu lại ngang hàng với ủy viên thường vụ thành ủy, phó chủ tịch thành phố bình đẳng với mọi người.
Điều này đã làm cho mọi người rất khó chịu trong lòng, mọi người đều là muốn nhìn thấy khuyết điểm của Hàn Đông, đây là điều bình thường
Trong các phòng làm vệc mọi người đang thưởng thức bức ảnh mà không biết do ai gửi tới, nhưng trong lòng mỗi người đều kêu lên rằng Hàn Đông thật có diễm phúc. Bên cạnh có hai cô gái quả thật đẹp giống như tiên nữ hạ phàm.
Tới buổi tối, người biết chuyện này ngày càng nhiều, thậm chí không ít người còn nghe được tin đồn đại rằng Ủy ban kỉ luật tỉnh cũng nhận được thư tố cáo, phải nghiêm khắc điều tra Hàn Đông.
Tuy nhiên do vì thời gian ngắn, cho nên tin đồn này tạm thời chỉ lưu truyền trong tập thể thành phố Tân Châu. Và nếu không phải là cùng cấp bậc thì cũng không có khả năng biết được tin tức này
Một số người cảm thán, Hàn Đông tuổi còn trẻ mà đã lên được chức vụ cao, vậy mà lại bị ủy ban kỷ luật điều tra vì việc liên quan đến đàn bà. Họ đều cảm thấy có một chút không đáng.
Hàn Đông không biết là chuyện có thể lan nhanh như thế, nhưng chuyện này với hắn mà nói thì cũng không sao cả.
Cái gọi là thanh giả tự thanh, Hàn Đông trong lòng không có quỷ tự nhiên không một chút sợ hãi.
Huống chi chuyện này. Bất luận là tỉnh ủy hay là ủy ban kỷ luật tỉnh đi chăng nữa thì đều có thể mang nó ra nói
Buổi sáng ngày hôm sau, Ủy ban kỷ luật thành phố cũng không hề vội tìm Hàn Đông để điều tra việc này
Đến gần giờ tan ca, Hàn Đông nhận được cuộc điện thoại của Chu Chính, từ miệng của y mới biết chuyện liên quan tới đến bức ảnh đã được truyền đi rất huyên náo.
- Lãnh đạo, chuyện này tôi cảm thấy có cái gì đó khác thường, chắc chắn là có người đã đứng đằng sau giật dây. Không thì nó không thể truyền đi nhanh như vậy.
Chu Chính đã phân tích.
Hàn Đông nói:
- Tôi biết rồi, chuyện này tôi sẽ xử lý, anh chú ý theo dõi hai người kia cho tôi, có thể chuyện này có liên quan đến bọn họ.
Buổi chiều Hàn Đông vừa đi làm, liền nhận được điện thoại của Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật, phó bí thư thành ủy Lưu Khang Lương, giọng ông ta trong điện thoại tức giận về giải quyết việc chung. Mời Hàn Đông đi một chuyến.
Hàn Đông cũng là người bị triệu tập, hắn mỉm cười nói:
- Bí thư lưu có gì chỉ bảo sao, chỗ tôi đang bận
Hàn Đông cảm thấy chuyện ảnh kia sở dĩ được truyền đi nhanh chóng như vậy, chắc chắn là có liên quan đến ủy ban kỷ luật. Bởi vì người mà nhận được thư tố cáo chắc chắn không chỉ dừng lại ở một người, nhưng người mà biết Ủy ban kỷ luật tỉnh cũng nhận được thư tố cáo đó thì không có mấy người. Như vậy hiện nay đáng ra chỉ có Ủy ban kỷ luật thành phố biết, hơn nữa buổi sáng ngày hôm qua chủ nhiệm ủy ban kỷ luật tỉnh Uông Kỳ Tài mới gọi điện cho hắn nói chuyện này, nhưng đến buổi chiều ngày hôm nay Ủy ban kỷ luật thành phố mới gọi hắn để hỗ trợ cho cuộc điều tra, trong thời gian dài như vậy thì ủy ban kỷ luật thành phố đang bận cái gì vậy?
Có lẽ Lưu Khang Lương không biết là ủy ban kỷ luật tỉnh sớm đã thông báo chuyện này cho mình, hơn nữa còn là đích thân Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật tỉnh Uông Kỳ Tài gọi điện, sự việc được truyền đi nhanh như vậy chắc chắn không thể tránh được trách nhiệm của ủy ban kỉ luật thành phố. Hàn Đông có vẻ không khách khí với Lưu Khang Lương
Giọng điệu tức giận của Hàn Đông làm cho Lưu Khang Lương tí nữa giập máy, tuy rằng hai người đều là Ủy viên Thường vụ thành ủy nhưng Lưu Khang Lương là phó bí thư kiêm nhiệm Chủ tịch ủy ban kỷ luật, tiếng tăm ở trong thành ủy có tiếng hơn so với Hàn Đông, hơn nữa đây lại là vấn đề của riêng Hàn Đông, vậy mà hắn lại có thái độ như thế, làm cho Lưu Khang Lương thật sự khó chịu.
- Đồng chí Hàn Đông, dựa theo chỉ thị của lãnh đạo ủy ban kỷ luật tỉnh, thì có một số việc cần đồng chí phối hợp giúp đỡ, khi nào có thời gian thì qua đây một chuyến nhé.
Lưu Khang Lương lấy chiêu bài của Ủy ban kỷ luật tỉnh ra, trong lòng nghĩ thầm Hàn Đông anh có bản lĩnh thì đối phó lại, dù sao đến lúc đó thì người chịu thiệt sẽ là chính anh mà thôi.
Hàn Đông lạnh lùng cười nói:
- Bí thư Lưu quả thật bên tôi rất bận, nếu không thì anh đến văn văn phòng của tôi điều tra đi.
Lưu Khang Lương lập tức tức giận tới mức mặt mũi tái mét không còn giọt máu nào. Giọng điệu của Hàn Đông thực sự làm cho người ta cảm thấy không dễ chịu chút nào, có một chút cảm giác kiêu ngạo
- Thôi được tôi sẽ đến văn phòng của anh
Lưu Khang Lương thực sự đang bị trọc tức, ông quyết định, cho dù như vậy thì sẽ cho Hàn Đông một chút thể diện.
Ban đầu ông ta định nói chuyện cùng Hàn Đông trong văn phòng của mình, nhưng bây giờ nếu Hàn đông tự cho là rất giỏi, vậy không cần nể mặt chi nữa
Rất nhanh Lưu Khang Lương mang theo một phó chủ nhiệm đi cùng, và vài nhân viên kiểm tra kỷ luật xuống lầu, đi về phía tòa nhà chính phủ.
Do vì giọng điệu đối với Hàn Đông rất khó chịu, cho nên Lưu Khang Lương đã cố ý dẫn người đi từ từ. Từ văn phòng của thành ủy phải mất khoảng hai ba phút là có thể đi đến được văn phòng ủy ban dân nhân. Nhưng Lưu Khang Lương đã dẫn bọn họ đi quá chậm phải mất tận gần năm sáu phút, và gặp phải rất nhiều người. Bọn họ còn giả bộ bộ dạng thần thần bí bí, mang cho người ta một cảm giác giấu đầu hở đuôi
Tả Nhất Sơn ngồi cạnh cửa đang viết một số tài liệu, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật thành phố đích thân mang người tới, liền ngẩn người một lúc rồi nhanh chóng tiến lên trước chào hỏi cung kính.
Hàn Đông đã nghe thấy tiếng chào của anh ta, nhưng Hàn Đông vẫn cố ý không ra nghêng đón
Trong lòng của Tả Nhất Sơn đầy tò mò, dẫn đám người Lưu Khang Lương, liền gõ cửa phòng của Hàn Đông:
- Chủ tịch Hàn, bí thư Lưu tới.
Bên trong Hàn Đông mới ngẩng đầu, đứng lên với vẻ mặt tười cười:
- Bí thư Lưu đến rồi sao?
Lúc đó ở bên trong Hàn Đông cũng chỉ bước thêm ba bước lên phía trước, chứ không hề đứng trước cửa để nghênh đón. Bí thư Lưu nhíu mày,vẻ mặt bên ngoài cười, nhưng thực sự trong lòng vô cùng tức: