Người Cha Hàng Tỷ Sủng Nghiện

Chương 301: Uy hiếp để xin lỗi



Rồi Tiểu Tô đã dùng một cách nhanh nhất để tra ra thân phận của người phụ nữ va chạm với Lâm Thiển Hạ trong sự cố lần đó, và cả địa vị của nhà bà ta.

Chồng của bà ta là một ông chủ của thị trường vật liệu thép, gia đình cũng xem như là giàu có, nhưng nó so với tài lực của một công ty lớn nổi danh ra ngoài quốc gia, vượt lên toàn cầu của nhà họ Quyền, thì công ty con đó cơ bản không đáng một ngón tay của họ.

Tiểu Tô lập tức đem tài liệu này đến trước mặt của Quyền Quân Lâm, cơn tức này mà Lâm Thiển Hạ có thể nhịn được, nhưng không có nghĩa Quyền Quân Lâm cũng có thể nhịn được.

“Tiểu Tô, anh giúp tôi một chuyến này đi, phải làm cho người phụ nữ kia xin lỗi với Thiển Hạ.” Giọng Quyền Quân Lâm trầm trầm nói, chỉ cần anh có năng lực thì nhất định sẽ không để cho Lâm Thiển Hạ phải chịu ủy khuất như thế.

“Được.” Có thể thấy Tiểu Tô đang rất cam tâm tình nguyện đi làm việc này cho anh.

Giờ phút này cũng đã là vào buổi trưa rồi, xe của Quyền Quân Lâm đứng ở trước cửa của một công ty vật liệu xây dựng.

Quyền Quân Lâm bước vào chậm rãi, có một nhân viên tiếp tân nhìn thấy khí thế bất phàm của anh, người đó lập tức niềm nở mà không dám thờ ơ: “Chào anh, anh khỏe chứ, xin hỏi anh tìm ai ở đây vậy?”

“Tôi muốn tìm ông chủ của các người, Chu Dương.” Ánh mắt của Quyền Quân Lâm hơi híp lại.

“À! Vâng, ông chủ của chúng tôi đang ở văn phòng bên cạnh kia, mời anh đi theo tôi.”

Quyền Quân Lâm cất bước đi đến, ánh mắt của nữ nhân viên tiếp tân thỉnh thoảng quay lại đánh giá anh một chút, đương nhiên có một người khác đẹp trai như thế này thì mỗi ngày cô đều có thể gặp được đâu.

Cô nhân viên tiếp tân gõ cửa văn phòng của Chu Dương, rồi cô ấy lập tức gọi: “Ông chủ Chu, ông có khách đến tìm này.”

“Cứ để cho anh ta vào đi!” Gần đây Chu Dương làm ăn không được tốt, nên đối với chuyện khách nhân đến thăm, thì ông ta rất hoan nghênh.

Đúng lúc ông nhìn thấy người đàn ông trẻ bước vào, đặc biệt người đàn ông đi đến trước mặt này, toàn thân anh tản ra hơi thở của người thành đạt, và hơn thế nữa, ông nhìn lướt qua quần áo mà anh đang mặc trên người, ông lập tức khẳng định người này là người có tiền.

“Hai vị tìm tôi có chuyện gì à? Có phải, hai người có chuyện làm ăn gì cần đến tôi không? Anh yên tâm đi, hàng của tôi ở đây chất lượng tuyệt đối tốt.”

“Ông Chu, chúng tôi tới đây tìm ông không phải để bàn chuyện làm ăn.” Ánh mắt của Tiểu Tô có chút lãnh đạm nói.

“Không phải nói chuyện làm ăn à? Vậy hai vị đến đây là có chuyện gì gì?” Chu Dương hơi giật mình một chút.

Ánh mắt Quyền Quân Lâm theo dõi ông ta, miệng mới mở ra nói: “Hôm qua khi trời xế chiều, vợ của ông đã đánh bạn gái tôi một cái tát, tôi cần một câu xin lỗi của bà ta.”

Chu Dương nghe vậy, lập tức kinh ngạc, vợ của ông đã đánh người sao? Hai người này không phải đến bàn chuyện làm ăn thì chỉ đến tìm phiền cho ông mà thôi, nên sắc mặt của ông không khỏi có chút thay đổi.

“Hai vị này không đến bàn chuyện làm ăn thì thôi đi, tôi cũng không có thời gian tiếp đãi hai người, vợ của tôi đã đánh người sao? Bà ấy làm sao lại đánh người được chứ? Chắc chắn các người đã nhận lầm người rồi.”

“Có chuyện này hay không, thì cứ gọi vợ ông đến hỏi một câu là được rồi, nếu bà ta có đánh người thật thì tôi cần một câu xin lỗi của bà ta.” Trong chất giọng của Quyền Quân Lâm có chút chậm rãi, duy trì sự dạy dỗ rất tốt của mình, nhưng trong nội tâm của anh bây giờ, thì đã vô cùng tức giận rồi: “Dù vợ của tôi đã đánh người thì sao, chắc chắn trong chuyện này có lý do của nó.” Trước mặt người ngoài, Chu Dương khẳng định chắc chắn, và còn bênh vực cho vợ của mình nữa.

Đúng lúc này, thì trợ lý của ông ta bước nhanh vào: “Ông chủ, bà chủ đã đến đưa điểm tâm và trà chiều cho ông.”

Chu Dương nghe xong câu nói này, vợ của ông cuối cùng cũng đến rồi, ông nói với trợ lý: “Để cho cô ấy vào đi.”

Chỉ một lát, Tiểu Tô lập tức nhìn thấy người phụ nữ hôm qua đánh Lâm Thiển Hạ đã xuất hiện, ánh mắt của bà nhìn thấy Tiểu Tô, lập tức trong mắt nổi lên một ngọn lửa lớn: “Tại sao cậu lại ở chỗ này chứ? Ngày hôm qua bạn gái của cậu đụng phải xe của tôi, tôi cũng không bắt cô ta bồi thường đây, bây giờ cậu lại muốn đến bồi thường tiền à?”

Sắc mặt của Tiểu Tô có chút đỏ lên, anh tức giận một chút, nói: “Bà bớt nói xàm đi, cô Lâm là bạn gái ông chủ của tôi.”

“Ơ ơ, quan hệ của các người có chút loạn thật đấy!”

Sắc mặt của Quyền Quân Lâm trầm xuống, quát khẽ một câu: “Ngậm mồm lại.”

Những lời nói này của anh, làm cái miệng lải nhải của người phụ nữ kia ngậm lại, bà ta có chút kinh ngạc nhìn đến người đàn ông trẻ có chút uy nghiêm kia.

“Bạn gái của anh à! Vậy thì càng tốt, bây giờ anh bồi thường tiền cho tôi đi.” Người phụ nữ này chỉ vì tiền, hay là vì lá gan quá lớn mà không sợ chết dám nói câu này.

Ánh mắt của Quyền Quân Lâm chằm chằm nhìn bà ta lạnh lẽo: “Tiền, tôi có thể bồi thường, nhưng còn chuyện đánh người, thì phải xin lỗi.”

Người phụ nữ nghe phải nói xin lỗi, chuyện này so với tiền còn mất mặt nhiều hơn nữa, bà ta lập tức cưỡng từ đoạt lý nói: “Tôi đánh cô ta và vì cô ta đẩy tôi đấy chứ, tôi chỉ phòng vệ chính đáng thôi!”

“Ở hiện trường tôi nhìn thấy, bà rõ ràng là cố ý đánh người.” Tiểu Tô lập tức cãi lại bà ta.

“Chuyện này mà các người đi kiện tôi thì cũng không có cách nào khác, dù sao tôi cũng sẽ không xin lỗi đâu, hơn nữa, các người còn phải bồi thường tiền cho tôi đi chứ, tôi đã bị tổn hại như thế rồi, ít nhất là phải bồi thường mấy chục triệu.”

Chu Dương nghe xong cuộc đối thoại này, không ngờ cái xe ba trăm triệu kia bị hai người đụng phải, ông lập tức dùng giọng điệu giống vợ mình nói: “Đúng rồi, bồi thường tiền đi, cái xe của tôi cũng không phải là xe bình thường đâu.”

“Tôi nói rồi, tiền thì có thể bồi thường, nhưng trước tiên phải xin lỗi đã.” Trong ánh mắt của Quyền Quân Lâm hiện lên hàn ý bức người.

“Tôi sẽ không xin lỗi đấy rồi sao, cả đời này cũng không có khả năng đó đâu.” Cánh tay của người phụ nữ kia khoanh lại, biểu lộ bộ dáng vẻ đến chết cũng không nhận sai.

Tiểu Tô đứng một bên nhìn cuộc đối thoại của ông chủ mình, nhưng anh cũng không có nóng nảy, anh biết rõ là ông chủ mình có cách để cho người phụ nữ kia nói câu xin lỗi.

“Vậy à?” Quyền Quân Lâm cười lạnh một tiếng.

“Đúng đấy, không xin lỗi thì làm sao? Các người muốn thế nào? Tôi nói cho các người biết, cho dù các người có nói cho cả thiên hạ biết chuyện này thì chúng tôi cũng sẽ không xin lỗi đâu.” Chu Dương đối với việc này  thì vợ của ông nhận sai, vậy mặt mũi của ông cũng không còn nữa?

Cho nên, ông ta tình nguyện che chở cho vợ mình, và đứng ra bắt nạt hai người kia.

“Các ngươi đã không xin lỗi, được, sẽ có lúc các người phải cầu xin tôi.” Quyền Quân Lâm nói với Tiểu Tô đang đứng bên người mình: “Tiểu Tô giúp tôi liên hệ với bên thu mua công ty, tuy rằng tôi không nhìn vừa mắt nhà máy vật liệu thép này, nhưng mua về để đó cũng không có sao.”

“Được, ông chủ, tôi cảm thấy mảnh đất này cũng không tệ, trong tương lai anh xây một tòa cao ốc cũng được, cái này thật sự ngược lại vô cùng không xấu chút nào!”

“Vậy à? Vậy cứ quyết định như thế đi.” Quyền Quân Lâm xem xét hoàn cảnh địa lý của công ty này, ý kiến của Tiểu Tô hoàn toàn chính xác.

“Này này, các người đang nói cái gì thế.” Chu Dương lập tức nóng nảy, hai người này đang muốn đánh chủ ý vào nhà máy vật liệu thép của ông à?

Cái đất này là của ông nội của ông ta, hơn nữa mảnh đất nằm ở địa lí tốt như thế, làm sao ông có thể bán cho người khác được chứ?

“Tôi nói cho ông biết vậy! Gần đây ông chủ của tôi đang xem vài lô đất trống, và ông ấy cảm thấy mảnh đất này của ông rất được.”

“Các người muốn mua, tôi còn ở đây mà? Các người nghĩ cùng đừng nghĩ nữa.”

“Tôi nghe nói nhà máy này của ông năng suất và lợi nhuận gần đây không tốt, nên ông cũng vay ở ngân hàng rất nhiều khoản nợ, hơn thế nữa, kinh doanh lại không khả quan lên được có phải không? Quyền Quân Lâm nhàn nhạt hỏi.

Chu Dương lập tức mấy phần luống cuống: “Cuối cùng các ngươi muốn làm cái gì, bây giờ tôi sẽ không bán, cả đời này tôi cũng sẽ không bán.

“Trên người ông chủ của tôi bây giờ cũng đáng mấy trăm tỷ đấy nhé! Anh ấy mua bán kim cương, vậy mà ông cũng không cảm nhận được, đây là dùng tiền để nói chuyện, không phải các người là kẻ yêu tiền sao.”

“Không phải, không phải, hay là chúng ta bàn bạc lại đi, xin lỗi thì không có vấn đề gì, chỉ cần đừng động vào mảnh đất của tôi thì tôi sẽ làm bất cứ điều gì các người muốn.

“Vợ này, bà tranh thủ thời gian nói tiếng xin lỗi với họ đi, chúng ta sai rồi, nhanh lên.”

“Tôi …”

“Bà nhanh nói đi!”

“Được, tôi sai rồi, tôi nhận sai rồi, các  người muốn như thế nào đều được cả, đừng chạm vào nhà máy của chồng tôi!”