Chương 3 : Cái chết khủng kiếp đầy đau đớn, đây là trò chơi sao !?
" Chúng ta đang ở đâu đây, có ai biết không ? "
Một nhóm nhỏ người đã chạy về con đường bên phải lúc hỗn loạn . Nhóm người không nhiều, chỉ năm người mà thôi .
Lúc đầu khi chạy thoát khỏi bức tượng tử thần, nhóm người lại bất chợt bị truy đuổi bởi thứ gì đó không ai biết xuất phát từ sương đỏ . Cứ mỗi lần nhớ lại âm thanh mà thứ đó tạo ra, mọi người trong nhóm ít nhiều rùng mình .
" Tôi sẽ báo cảnh sát sau khi trở về ! Những điều mà chúng ta thấy trong đây vốn đã vượt quá mức cho phép của luật rồi . Gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến người chơi, kẻ đứng sau phải ngồi tù ! "
" Tôi đồng ý, chúng ta trao đổi số điện thoại để hội họp k·iện t·ụng . Những vi phạm này gây tổn thương nghiêm trọng tâm trí tôi . Tôi đang b·ị t·hương, tôi đang đau đớn, phải càng tỏ ra nghiêm trọng thì bọn người làm ra con game này phải bồi thường nhiều tiền ! "
" ... À ... ừm ... trước đó có ai biết để làm sao chúng ta thoát ra được không ? "
Bốn người còn lại nghe vậy liền ngây người .
Đúng vậy, thoát ra bằng cách nào ?
Trò chơi này thực sự rất kì dị, nó chân thực đến không tưởng . Bình thường độ chân thực chỉ tầm khoảng 70% chỉ cần tập trung tâm trí vẫn có thể cảm nhận được cơ thể bản thân ở thực tế . Tuy nhiên nơi đây họ không thể làm giống thế, dù cho có tập trung tâm chí thế nào thì thứ họ cảm nhận được như thể đây mới là thân thể thực sự của họ vậy .
Trong lúc cả bọn còn đang loay hoay tìm cách thoát game trong con hẻm nhỏ, gã béo bất chợt trượt ngã .
" Này, không sao chứ ? "
Gã béo xua tay người khác để chứng minh bản thân ổn thỏa, có điều khi muốn đứng dậy thì lại thấy chân bị kẹt . Nhìn xuống, gã béo phát hiện ra thế mà chân mình lại giẫm vào một nơi có vẻ như nắp cống ngầm, chân gã đã bị nắp cống kẹt lại .
Cố nhấc lên mà vẫn không được, gã đành từ bỏ lòng tự trọng mà kêu gọi trợ giúp . Những người khác thấy vậy cũng hợp sức kéo gã béo lên, tuy nhiên dù cố gắng thế nào đều chẳng có tác dụng .
" Nắp cống này chỉ là một tấm kim loại mà thôi, không có bất kì chốt khóa nào, làm sao có thể kẹt được ? "
Bất chấp điều phi lí, quả thật không thể kéo gã lên hay cố mở nắp cống .
Cũng cùng lúc này, không rõ gã béo cảm nhận được gì mà khuôn mặt trở nên tái mét, điên cuồng kêu gào thất thanh .
" Nhanh, nhanh, kéo tôi ra, nhanh lênnn ! "
Thấy gã béo la hét dữ dội, bốn người cũng trở nên gấp rút mà ra sức . Không ngờ, càng kéo thì gã béo lại càng rơi xâu . Lúc đầu chỉ là kẹt ở phần mắt cá chân, ấy vậy mà vài giây sau nó đã lên đến gần đầu gối .
Cảm tưởng cứ như ... cứ như gã đang bị thứ gì đó kéo xuống vậy .
" Cứu cứu, kéo đi, làm ơn kéo điii !!! "
Bốn người vừa sợ hãi vừa dùng hết sức bình sinh để kéo . Do mồ hôi lúc chạy lẫn mồ hôi trên người gã béo mà bọn họ vô tình bị trượt tay tập thể, cả bốn người ngã nhào . Còn chưa kịp định thần, gã béo lần nữa kêu thất thanh, nhưng lần này không phải kêu vì sợ hãi mà là vì đau đớn .
Khe hở nắp cống không đời nào có thể vừa thân thể người bình thường chứ huống chi khối thịt to lớn như gã .
Cảnh tượng kế tiếp đầy huyết tinh chân thực buộc cả người có tâm lí mạnh nhất cũng phải run rẩy . Gã béo cứ thế bị cưỡng ép mà kéo xuống, phần nào vừa với khe hở nắp cống thì tiếp tục đi xuống, phần nào dư thừa thì bị mắc lại .
Bốn người cứ thế trừng mắt nhìn khu vực nắp cống vương vãi đầy máu tươi, xương gãy, thịt, da cùng một số nội tạng mắc lại .
Có mùi khai thoang thoảng bốc lên quanh quẩn trong không khí . Hóa ra trong số bốn người thì một nửa đã đại tiện ra quần .
" Đây chỉ là trò chơi, chỉ là trò chơi, nó tuyệt đối không có thực ! "
Một người trong đó la hét, miệng rất cứng rắn đầy quả quyết nhưng tâm trí lại không ngừng nghĩ về tiếng kêu đau đớn đến tận cùng như lợn vào lò mổ của gã béo, biểu cảm mà gã thể hiện trước c·ái c·hết khủng kh·iếp .
" Kétttttt "
Tiếng kim loại cạ lên mặt đường dần tiến đến . Cả bốn người vô thức lùi về sau thì chợt nhớ đến đây vốn là ngõ cụt, làm gì có đường đi tiếp .
Trong màn sương đỏ mờ ảo, một người to lớn cao hơn hai mét trong bộ giáp toàn thân lê thanh kiếm chậm chạp đến gần . Từ khe hở mũ giáp, bọn họ chỉ thấy một màu đen tuyệt đối .
" Quái, quái vật ? "
Quái vật trong trò chơi, điều vô cùng rất phổ biến tại các trò kiểu chiến đấu hành động . Tuy nhiên trong cái trò chơi chân thực đến đáng sợ này, họ không thể tưởng tượng ra được sẽ thế nào nếu bản thân b·ị c·hém . Dựa trên biểu cảm gã béo, mức độ nỗi đau hoàn toàn không bị loại bỏ hay điều chỉnh giảm bớt .
" Nàyy "
Một người nói với giọng run rẩy .
" Chúng, chúng ta chia nhau ra hai đường . Hai người chạy sát tường bên trái, hai người còn lại bên phải . Nhìn dáng vẻ thì nó khá chậm chạp, chỉ cần nhanh là sẽ ổn ! "
Nhìn nhau, không biết lời này thật hay giả, tuy nhiên họ đã chẳng còn nhiều lựa chọn .
Cùng lúc gật đầu, mỗi bên hai người chạy thục mạng đồng thời cảnh giác cao độ với con quái . Trái với suy nghĩ một trong hai bên sẽ bị t·ấn c·ông, cả hai lại hoàn toàn yên ổn mà vượt qua .
" Thấy không, nó rất chậm ch.. "
Câu nói chẳng thể thốt ra hoàn chỉnh đã phải ngậm lại . Sao họ lại có thể nghĩ rằng chỉ có một con ?
Lúc nha lúc nhúc từng bóng người mặc giáp xuất hiện . Cầm trên tay những v·ũ k·hí khác nhau như búa, rìu, chùy, đao ... phủ kín con đường áp sát .
Nỗi tuyệt vọng hiện rõ nét trên khuôn mặt tái nhợt .
...
" Này mọi người có nghe thấy không, như tiếng ai hét vậy ? "
" Tôi, tôi cũng nghe thấy "
Người nói là cậu trai bận đồ lót . Lí do giọng nói ngập ngừng như thế không phải do cậu ngượng ngùng mà là do cậu lạnh . Bầu không khí lạnh lẽo không phải theo kiểu giá rét mà thuộc kiểu lạnh sống lưng khi đi trong các khu nghĩa địa .
Bất ngờ có người đưa cậu trai tấm chăn lớn .
" Tôi vừa tìm thấy nó trong phòng, sử dụng được không ? "
" Được, được chứ ! cảm ơn !"
Thấy mọi người đã bình tĩnh lại, ông chú [ Hàn Tuyệt ] lên tiếng .
" Mọi người có thể giải thích lí do tại sao mình có thể vào trò chơi điên rồ này và đặt câu hỏi làm cách nào để chúng ta có thể tỉnh dậy không ? Chúng ta chắc chắn sẽ phải báo cảnh sát vì những thứ trò chơi này mang lại, vậy nên thông tin của mọi người vô cùng quan trọng "
" Trước hết nói về tôi trước . Tôi trong lúc về nhà thì thấy chiếc mũ thực tế ảo k·hông r·õ n·guồn g·ốc đặt tại trong phòng mình . Camera giá·m s·át cho thấy không có bất kì ai xâm nhập . Do tò mò nên tôi đã thử khởi động và rồi là câu chuyện sau đó "
Cậu trai trong tấm khăn trùm tiếp nối lên tiếng .
" Khác với câu chuyện của chú, con được một người bạn tặng . Cậu ấy bảo là phần quà trúng thưởng may mắn, trong khi bạn ấy đã có sẵn một cái nên cho con "
Sau đó là các câu chuyện nối tiếp nhau . Mỗi câu chuyện đều ở trong một tình huống ngẫu nhiên, có người nhặt được, có người được tặng, có người trúng thưởng . Mỗi người mỗi kiểu .
Vậy nhưng trong đó lại có điểm chung khiến cho tất cả mọi người phải rùng mình . Đó là dù cho có trong tình huống nào đi chăng nữa thì họ đều cùng khởi động chiếc mũ thực tế ảo kì lạ vào cùng một thời điểm là khoảng giữa đêm .
Làm sao có thể, điều này quá phi thực tế . Trong mỗi người ở đây đều cùng nghĩ vậy .
Đúng lúc này bảng thông báo màn hình sáng vừa kết thúc đếm ngược .
" [ Bạn đã chứng minh được bản thân xứng đáng, xin lựa chọn một trong các phần thưởng ] "
" [ Lựa chọn 1 : 20 triệu đồng ] "
" [ Lựa chọn 2 : Cường hóa một chỉ số ] "
Trước thông tin được ghi trên màn hình sáng, tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn nhau . Lựa chọn 2 giống trong các tựa game phổ trông trên thị trường . Tuy nhiên lựa chọn 1 ...
" 20 triệu đồng, cái này là giả đúng chứ ? "
Phải, mọi người đều cùng nghĩ thế . Từ khi nào mà người chơi lại kiếm được thu nhập trực tiếp từ phần thưởng game chứ không phải nhà làm game phải hút máu ngược lại ?