Chương 8 : Người ngoài danh sách, người chơi bị chặt đầu
Cả ba mệt mỏi nghỉ ngơi trên thảm cỏ, không ngờ rằng lúc đầu họ phải trốn chạy khỏi đây và sau đó cái trò chơi khốn kh·iếp này lại bắt họ trở về .
Ở cửa nhà thờ đứng đấy bức tượng thần c·hết cầm lưỡi liềm . Họ đã để ý đến nó từ lúc mới vào nhưng sau khi thấy nó không làm gì mà cứ đứng đấy nên cũng dần mặc kệ . Vết máu đỏ chảy dọc lưỡi hái như minh chứng sót lại từ quá khứ .
Không lâu sau từ màn sương đỏ xuất hiện thêm bóng dáng hai người, là hai anh em họ triệu .
Trước cặp mắt sửng sốt của ba người, cả hai anh em không một chút thương tích hay dáng vẻ gấp gáp bỏ chạy, cứ thế mà chậm rãi bước vào khuôn viên .
Càng làm họ sửng sốt hơn nữa là đứa bé đó ở đâu ra ? Dù không quen biết hay nhớ mặt ai trong nhóm hai mươi người nhưng ít nhiều họ nhớ được không hề có trẻ con hay người già bên trong .
Thấy bên này có người, bản năng hội tụ đám đông vẫy gọi khiến hai anh em đi đến .
Trước câu hỏi thắc mắc, [ Triệu Lập ] không có gì dấu giếm mà kể lại . Nghe xong, tất cả rơi vào trầm mặc .
Sau đó [ Hàn Tuyệt ] lên tiếng .
" Không thuộc người có trong danh sách ... vậy người trong danh sách hẳn ám chỉ chúng ta . Đồng thời bằng cách nào đó con bé lại có thể vào được bằng chiếc nón giả đấy "
" Nón giả, ý chú là sao ? "
" Đúng mặt chữ thôi, chiếc nón chúng ta dùng để đăng nhập chẳng phải nón thực tế ảo gì đâu . Là một người trong ngành lâu năm, làm sao tôi có thể không nhận ra cho được ? "
" Vậy ... nếu nó là nón giả ... chúng ta làm sao vào được trò chơi ? "
Trước câu hỏi này [ Hàn Tuyệt ] bất lực lắc đầu . Có lẽ sau khi trở về hắn nên đến bệnh viện kiểm tra xem phải chăng ai đó đã đánh thuốc và cấy công nghệ tân tiến gì đó vào não hắn chăng ?
Ngoài ra, trước sự xuất hiện của người nằm ngoài danh sách, hai anh em đã được cung cấp bảo hộ vượt qua nhiệm vụ màn chơi mà chẳng tốn chút công sức nào . [ Diệp Băng ] ánh mắt hoài nghi nhân sinh, trong khi người khác nhàn nhã vượt qua thì cô ấy suýt chút nữa mất cả cái mạng .
" Chuyện này nói lên nhiều điều đấy "
Không đợi người khác đáp lời, [ Hàn Tuyệt ] nói tiếp .
" Nếu con bé được định là người nằm ngoài danh sách nên được cung cấp bảo hộ thì cái bảo hộ đấy đáng lẽ ra chỉ áp dụng lên người con bé . Tuy nhiên nó lại áp dụng lên cả [ Triệu Lập ] biết điều đó có nghĩa là gì không ? "
Đầu [ Triệu Lập ] nhanh chóng nảy số, ánh mắt trở nên nghiêm túc đầy sắc bén .
" Điều đó có nghĩa là người đứng sau trò chơi này biết rõ thân phận của anh em chúng tôi, biết rõ [ Triệu Tuyết ] là em gái trong khi tôi là anh trai . "
" Hay nói một cách rộng hơn là họ biết rõ thông tin cá nhân của chúng ta . Số tài khoản ngân hàng là một ví dụ điển hình nhất "
[ Diệp Băng ] nghe vậy mới sực nhớ ra cô chưa từng đưa số ngân hàng cá nhân bản thân cho ai ngoài cha mẹ, vậy làm sao họ biết được ? Cô có tận hai số thẻ ngân hàng chia làm ngân hàng cá nhân và chi tiêu . Số tiền cô nhận được lại chuyển thẳng vào ngân hàng cá nhân !
Nhăn mặt vì đau đớn, trước mắt cô phải tìm cách xử lí v·ết t·hương hoặc đăng xuất để không còn bị nỗi đau dày vò nữa đã .
...
Ngôi nhà của nhóm người cãi nhau giờ đây im ắng đến bất thường . Cánh cửa bị thứ không rõ đập tan, chỉ còn một chút còn dính trên bản lề lắc lư qua lại kêu cót két .
Bên trên sàn nhà tồn tại những vũng máu đỏ thẫm rộng lớn và dấu bước chân bằng máu chạy hướng ra ngoài .
Đâu đó trong màn sương đỏ đã quá nồng đậm đến mức không thể nhìn rõ đường . Hai người chơi với đầy v·ết t·hương, quần áo thấm đẫm màu đỏ . Khuôn mặt tái nhợt vì thiếu máu, bên kia của một tay chỉ còn lại khoảng chống .
Đi không được bao lâu, hắn không thể chịu được nữa mà ngã gục trên đường .
Người chơi còn lại đến nhìn cũng chẳng thèm nhìn cứ tiếp tục đi về trước, đi về một hướng mà bản thân còn chẳng rõ có đúng đường hay không .
" Khúc khích khúc khích "
Những tiếng cười sởn gai ốc, những ánh mắt ẩn hiện . Người đàn ông này đã chẳng còn quan tâm, ý trí đã bị xói mòn đến tận cùng .
Hắn dùng hết sức lực của bản thân để gào thét chửi mắng .
" Lũ đã làm nên cái trò chơi này, tao biết chúng mày đang nhìn . Cho tao về, không cần tiền, không cần tiền nữa ! . Cho tao về ngay lập tức, bằng không tao thề sẽ bắt bọn mày phải trả giá . Cảnh sát sẽ bắt chúng mày vào tù vĩnh viễn !! Hộc ... hộc ... "
Thở hổn hển, hắn đã chẳng thể nói thêm được nữa .
Chưa bao giờ, một kẻ đòi nợ thuê có máu mặt như hắn lại rơi vào cái tình cảnh này .
Lúc này từ màn sương đỏ xuất hiện nhiều bóng người . Hắn còn tưởng lời đe dọa bản thân có hiệu lực .
Khi nhóm người tiến đến gần, khuôn mặt hắn hiện rõ vẻ hoảng sợ .
Nhóm người mang áo choàng đen tựa như tà giáo, phần khuôn mặt lộ ra teo tóp khô héo của xác c·hết, hai hốc mắt trống rỗng chẳng có gì cả .
Áo choàng đen đi đầu kêu gào âm thanh trống rỗng khó nghe tựa hai tấm theo cạ vào nhau . Sau đó hàng loạt xác c·hết áo choàng đen khác đi đến cạnh và nhấc hắn đứng thẳng lên .
Lấy ra quyển sách nhuốm máu, áo choàng đen đi đầu đọc nội dung bên trong mà âm thanh phát ra muốn làm não hắn nổ tung .
Hắn điên cuồng gào thét dãy giụa nhưng đều vô dụng .
Kết thúc phần t·ra t·ấn thính giác, hắn b·ị b·ắt quỳ xuống với tư thế đầu cúi gầm .
" Chúng bay ... định ... làm gì "
Trong số đống áo choàng đen có một cá thể to lớn nổi trội . Cá thể này đi đến bên cạnh, từ đó hắn dâng lên một nỗi bất an vô hình .
" Kétttt "
Hắn muốn ngẩng đầu để nhìn xem thứ gì tạo nên âm thanh đó nhưng không thể, bàn tay khô héo nắm chặt tóc không chút di động .
" Bang " Có kim loại vừa rơi, hắn miễn cưỡng đưa mắt thấy được đó là một cái vỏ kiếm .
Dường như đã nhận ra điều gì, hắn điên cuồng dãy giụa trong bất lực . Khuôn mặt tái mét đầy sợ hãi cùng nước mắt và nước mũi dàn giụa .
Đây chỉ là một trò chơi, tạo sao hắn lại sợ hãi đến thế này, tại sao cơ chứ ?!
Sau đó, xuất hiện một tiếng xé gió cùng tiếng cắt bén ngọt . Hắn thấy trời đất quay tròn, chẳng còn chút nào đau đớn về thể xác .
Hắn thấy thân thể mình đổ gục trên nền đất với rất nhiều máu phun trào từ cái cổ không đầu .
Hắn t·hấy x·ác c·hết khô héo áo chùm đen to lớn cầm trên tay thanh kiếm đỏ tươi máu đỏ còn đang nhỏ giọt .
A, vậy đây là cảm giác của c·ái c·hết sao ?
...
Phía bên đây, người chơi còn lại đang chạy trốn trong sự sợ hãi tận cùng trước kẻ săn đuổi lịch lãm .
Tuy con quái vật này nói bằng ngôn ngữ kì lạ nhưng hắn lại có thể hiểu được nó nói gì .
Hắn chạy vào một ngôi nhà rộng lớn có phần giống rạp hát, vô tình bị vấp chân và ngã lên ghế đầu dãy trước sân khấu . Hắn muốn tiếp tục đứng dậy mà chạy nhưng lại phát hiện dù có cố thế nào đều vô pháp đứng dậy cứ như thể tay chân không còn là của bản thân vậy .
Cánh cửa lúc hắn tiến vào đột nhiên đóng lại, cả khán trường trở nên sáng trói bởi ánh đèn buộc hắn phải nhắm mắt . Đến lúc ánh đèn mở màn kết thúc, mở mắt ra, hắn phát hiện cả khán trường cả dưới đất và trên cao vốn trống rỗng này ngập tràn người, họ ngồi đó với khuôn mặt mỉm cười quỷ dị nhìn về phía sân khấu .
Đột nhiên, tấm màn che đỏ thẫm chắn giữa sân khấu theo giai điệu âm nhạc đáng sợ kéo dần qua hai bên, để lộ một người đàn ông tay chân dài bất thường với nụ cười cứng đơ của xác c·hết .
Nhấc chiếc mũ hình trụ lên rồi hạ xuống như thể hiện động tác chào khán giả, người cao gầy đáng sợ bất thường này lui về sau . Từ đó trên sân khấu xuất hiện hàng loạt các diễn việc nhảy mua ca hát, làm xiếc mua vui . Tất cả đều làm trong cử động bất tự nhiên như thể chúng đang được điều khiển giống lũ rối vậy .
Bất chấp nỗ lực quỷ dị bên trên, các khát giả biểu cảm cứng đờ rõ ràng khi nãy còn đang cười nay trở thành giận dữ, phát ra những âm thanh buồn bực tức tối vì cho họ xem một thứ rác rưởi .
Không lâu sau các tiếng hò reo, các diễn viên biểu cảm thất vọng biến mất sau hai cánh gà .
" Cót két, Cót két !"
Nghe được âm thanh này, tất cả các khán giả biểu cảm lần nữa trở nên phấn khích .
Từ sau tấm màn, người đàn ông chân tai dài ngoằn trong bộ trang phục lịch lãm cúi người đẩy ra chiếc hộp kì bí, chiếc hộp chuyên dùng biểu diễn tiết mục cưa người !