Người Chơi Mạnh Nhất

Chương 11: Tình phí!



Sau trận chiến thắng, các chỉ số của thành viên trong Bang Minh Hương được tăng lên đáng kể. Điểm tích luỹ thu vào cũng khấm khá.

Đặc biệt là điểm cống hiến của Bang.

Điểm cống hiến: 6430 điểm.

Có một cái cửa hàng riêng, bán những bản thiết kế mô hình. Ví dụ như: sân luyện tập giúp tăng cường chỉ số của người chơi khi tập tại đây. Hoặc như lò rèn, các thợ rèn có khả năng lĩnh hội cao, các trang bị được tăng tỉ lệ kích phát hiệu ứng,….

Một bản thiết kế mất 10000 điểm cống hiến. Chưa tính còn phải mở rộng làm tiêu tốn thêm điểm cống hiến.

Hương nghiêng đầu, vén mái tóc dài óng mượt của mình, nhìn Minh nhẹ nhàng nói.

“Anh Minh, anh đứng thứ 2 trong bảng danh sách cống hiến đó.”

Minh đang ngồi điêu khắc khúc gỗ, thấy Hương tới cũng cười đáp.

“Khà khà, anh vừa học được kỹ năng Phi Tốc, hiệu quả kết hợp khá lợi hại. Em cũng mau đi tìm kỹ năng thứ 2 cho mình đi.”

“Không, anh dẫn em đi cơ.” Nói xong, Hương mặt phụng phịu, ngồi xuống bên cạnh Minh, hai tay ôm lấy cánh tay hắn.

Minh cảm nhận thấy đôi bồng đào mềm mại đang cọ sát vào cánh tay, hắn chỉ muốn chỗ bắp tay của mình mọc ra các ngón tay, để có thể cảm nhận sâu sắc hơn.

Mỗi lần hít mùi hương trên tóc của Thanh Hương, tâm trí Minh như được thư giãn.

“Em tưởng tìm kỹ năng dễ à, phải đợi có cổng Hầm Ngục rồi giết boss mới được cơ. Mà chưa chắc được kỹ năng xịn.”

Thanh Hương vẫn tiếp tục làm nũng, người càng siết chặt càng, càng lắc lư hơn.

"Em không biết đâu, anh phải kiếm liền cho người ta cơ.”

Minh cảm thấy phê phê, sự mềm mại này đúng là chạm hoài không chán.

“Cái con bé này, rồi rồi. Hay là anh chuyển cho em 50000 điểm tích luỹ để em mở kỹ năng nhé.”

“Khum.” Hương hai mắt chớp chớp nhìn Minh, mặt đối mặt thật gần, rồi dịu dàng nói tiếp. “50000 điểm chỉ đủ để mở một kỹ năng thui.”

Minh lúc này không nghĩ gì nhiều, bởi vì hắn đang đối mặt với đôi mắt to, hấp dẫn vô cùng. Phía dưới là cái mũi nhỏ nhắn lại cao, có thể đặt ngón trỏ lên và vuốt một đường hoàn mỹ. Cùng với bờ môi căng mọng, khiến cho người khác vừa nhìn đã muốn cắn một cái.

Trong vô thức, Minh gật đầu đồng ý. Mãi ngắm nhìn Hương, một thông báo giao dịch 100000 điểm tích luỹ cứ vậy mà thành toàn.

Hương mừng rỡ, miệng cười tươi như hoa, ghé sát mặt lại hôn lấy má của Minh một cái.

Lúc này Minh mới giật mình, nhưng kịp nhận ra điều gì thì Thanh Hương đã đi mất rồi.

Tá hoả tam tinh, lúc này Minh mới nhìn số điểm tích luỹ của mình, 13240.

“….”

Hương ơi là hương…. Sao em lại dùng mỹ nhân kế với anh chứ. Đây là tình phí trong truyền thuyết hay saooooo.

Nội tâm Minh kêu gào thảm thiết, nhưng cũng biết làm gì hơn. Cái Hương nó xinh đẹp và quyến rũ quá mà, 100000 điểm đổi lấy một cái thơm má của ẻm, đáng, đáng chứ. Chưa kể dù cho bất mãn cỡ nào đi chăng nữa, Minh cũng không dám làm gì Hương, bởi vì đằng sau em ấy có 2 người cực kì khủng bố chống lưng, đó là Đinh Trọng Dương và Trần Thu Trang.

….

31/1/2022, 16 ngày sau biến đổi.

Thị trấn Đồng Xuân có một bang hội được thành lập, vì là mọi người cùng góp điểm tích luỹ vào cho nên Bang Hội có tên là Đồng Xuân. 100 người mạnh nhất được chọn vào bang để phát triển bang nhanh chóng. Thành quả kiếm được thì mọi người trong danh sách được sử dụng chung, phúc lợi chia đều. Đợi sau này Bang Hội thăng cấp sẽ đến lượt họ trở thành thành viên.

Đứng đầu là trưởng công an huyện, thượng tá, Võ Văn Thiên. Nhưng xem ra tình hình hiện tại, chức vị không còn ảnh hưởng gì nữa. Giờ người ta gọi ông ta là Hội Trưởng.

Bang Hội Minh Hương thì phát triển rất tốt. Chỉ trong 6 ngày đã mở rộng khu vực chiến đấu. Có vài cổng hầm ngục được phát hiện, gia đình Minh thay phiên nhau dẫn các thành viên đi càn quét. Phần thưởng thu lại rất hậu hĩnh.

Tín giang hồ sau 10 ngày bị treo tỏ vẻ hối lỗi. Nhưng không một ai tin hắn cả. Kết quả lại bị nhốt thêm một lần nữa. Lần này là không biết đến bao giờ. Chỉ khi tìm được biện pháp mới thả ra mà thôi.

Dù vậy, một ngày hắn vẫn được 3 bữa ăn no.

Minh mấy ngày qua vẫn chưa tìm được kỹ năng nào hữu dụng. Đôi lúc hắn muốn thử vận may, dùng điểm tích luỹ để mở kỹ năng. Nhưng cái tên bàn tay đen của hắn không phải là hư danh. Kể ra cũng phải dài đến vài trang giấy trắng.

Suốt thời đi học, bạn bè hẳn giở tài liệu thì không sao, mỗi lần hắn giở thì bị bắt.

Đi câu cá, bạn bè ai cũng câu được, riêng hắn ngồi cả buổi chả con nào cắn câu.

Mối dịp tết đánh bầu cua không năm nào thắng. Có lần đặt thua liên tiếp 10 cây.

Đi lên chùa xin quẻ, không lần nào trúng được quẻ tốt.

Chơi game mở rương may mắn, không bao giờ được đồ ngon.

….

Minh nhớ lại những kí ức đáng thương đó….

“Thôi, vẫn là đi săn boss kiếm kỹ năng thì hơn.”

….

Các cổng hầm ngục xuất hiện ngày một nhiều hơn, tạo cơ hội phát triển cho người chơi hơn. Nhưng nhiều sự cố đáng tiếc cũng xảy ra nhiều hơn.

….

“Mẹ ơi, con đói quá, có gì ăn không?”

“Thằng quỷ này, vừa săn hầm ngục về không lo đi tắm đi mà ngồi đó.”

“Tí nữa con tắm, giờ con đói quá nè. Đang săn hầm ngục mà nhớ tới món mẹ nấu là chạy về ngay.”

“Cái miệng mày nay dẻo vậy. Có phải xin gì không?”

“Sao mẹ biết hay vậy?”

“Tất nhiên là biết sao không, mẹ nuôi mày từ nhỏ đến giờ, chuyện gì mà mẹ không biết.”

“Hehe, mẹ à, con đang tính đi càn quét hầm ngục Cua Một Sừng, nhưng cần pháp sư mạnh như mẹ hỗ trợ.”

“Hầy, mẹ còn bận nhiều việc lắm. Cả cái Bang Hội này nhiều việc phải quản quá. Ba mày có chịu phụ mẹ đâu.”

“Ba cũng có làm mà, nhờ có ba mà nhiều hầm ngục được phát hiện và tình báo trước.”

“Hmmmm. Thôi được rồi, chiều nay mẹ rảnh, chứ sáng mai là đầu tháng, phải cúng ông bà rồi.”

“Dạ, dạ. Chiều nay 1 giờ nha mẹ.”

Ở một nơi nào đó, bên trong một cái hầm ngục nào đó.

“Hắt xì…”

“Anh Dương, anh bị cảm lạnh à?”

“Không, hình như ai nhắc anh thì phải. Cậu đánh chưa?”

“Chưa giờ em mới đánh nè. Chiếu tướng.”

“Ơ cái thằng này, mày ăn gian phải không? Đánh lại đi, mày canh anh hắt xì rồi ăn gian chắc luôn.”

“Anh Dương này. Đây là ván thứ 3 anh bảo đánh lại rồi đó. Anh còn nợ em một hộp thuốc lá đó. Khi nào anh trả em.”

“Anh trả bằng điểm tích luỹ được không?”

“Không, em hiện tại cũng không có thiếu.”

“Rồi rồi, để mai anh trả cho mày. Giờ làm ván nữa không….”

“….”

…..

Trong một hang động nào đó.

“Chị dâu, công nhận chị mạnh thật đó. Con boss lớn như vậy mà chị giết chỉ trong phút chốc.”

Đoan tấm tắc khen ngợi, mấy đứa đằng sau cũng vỗ tay không ngớt.

“Thôi đi mấy đứa, bớt nịnh đi, mau cắt sừng con bò này rồi đem về bang.”

“Dạ, chị dâu. À này chị dâu, em báo chị một tin tình báo, dạo này có mấy đứa con gái ở thôn Hội An hay hỏi tụi em về anh Minh đấy. Có mấy đứa ở thị trấn Đồng Xuân nữa, hôm qua tụi em có đi săn hầm ngục chung nên biết.”

Thanh Hương không nói tiếng nào. Hai tay khoanh lại, miệng chu lên như đang suy nghĩ điều gì…..