Người Chơi Mạnh Nhất

Chương 2: Ba Ba gặp nạn!



Thân thể của Minh xé toạc không khí, lao lên như một con thiêu thân. Vừa áp sát được đám Goblin, hắn đã vung mạnh Rìu lên, thực hiện một cú bổ dọc trời giáng.

[Bổ F]

Kỹ năng cấp F không mấy hiệu quả, nhưng để một tên có thể chất 100 điểm thực hiện thì….

Ầm!

Mặt đất nứt ra, con Goblin trúng chiêu bị banh xác, mấy con Goblin lân cận bán kính 2 mét bị áp lực làm tróc cả da, máu chảy quàng quệt.

Bổ xong, Minh liền mang rìu lao lên phía trước, gặp con nào là chém bay con đó. Đám Goblin giống như bao cát bị đánh đập tàn nhẫn vô cùng.

Từ trong cây xăng xuất hiện thêm một nhóm Goblin, tầm hơn 20 con. Chúng xem Minh làm mục tiêu nguy hiểm, cho nên định xông lên hội đồng cùng một lúc.

[Cầu lửa F]

Một quả cầu lửa to tướng nhờ điểm Tinh Thần đạt 100, Trần Thu Trang cứ vậy mà thiêu đốt sinh mệt của bầy Goblin vừa mới xuất hiện.

Thấy hai mẹ con Minh dễ dàng giết chết mấy con quái vật, đám thanh niên choai choai xung quanh cũng hăng hái hẳn ra, mang vũ khí lên ứng chiến.

Phụ nữ và trẻ em cùng một số người còn chưa chọn vũ khí thì chạy trốn về hướng ngược lại.

Trần Thu Trang càng đánh càng hăng, hễ kỹ năng Cầu Lửa hồi lại thì ngay lập tức thi triển ngay, dù Goblin có một hay mấy con đi chăng nữa.

Càng đánh càng xung, Minh nhận thức được đây ngược lại chính là cơ hội để hắn tăng cường kỹ năng Bổ của mình, cũng như tăng cấp cho vũ khí.

Sau một hồi chiến đấu, đám Goblin đã bị giết chết hết, cánh cổng không gian triệu hồi chúng cũng đóng lại, biến mất vô tung, để lại một đống hoang tàn.

Những nạn nhân được mọi người mai tán đầy đủ, dù trong thời khắc hỗn độn, phần người của hàng xóm láng giềng vẫn còn tồn tại.

34 người bị sát hại.

Nếu như Minh và mẹ của hắn không ra tay, liệu con số này sẽ tăng lên đến nhường nào?

Bấy giờ Minh mới sợ hãi, nghĩ tới ông ba của mình. Hắn quay mặt sang mẹ, vội vàng nói.

“Mẹ, mẹ ở nhà chờ con về nhé, con phải đi xem ba ra sao đã.”

“Ừm, con đi cẩn thận nha.”

“Dạ.”

Quãng đường từ nhà Minh đến công ty của ba khoảng 3 cây số. Đi qua 1 cái cầu và 3 cái ngã tư. Dù là ở vùng thị trấn, nhưng quê của Minh vẫn cứ là phát triển.

Nhưng trên đường hắn băng qua bằng xe máy, hầu hết đều bị nhuốm đỏ bởi máu và thịt. Điều này càng làm Minh cảm thấy sợ hãi hơn, sợ hãi ba của hắn sẽ có chuyện gì.

Giờ đây hắn mới thấy cái điện thoại trân quý cỡ nào, hắn có thể gọi ngay cho ba để nghe thấy giọng nói của ông. Nhưng từ khi bảng thông báo từ hệ thống xuất hiện, sóng điện thoại hay internet bỗng dưng bị vô hiệu. Nhìn cái thông báo không có dịch vụ của iphone là hiểu.

Tiến vào địa phận thị trấn, Minh bị chặn lại bởi căn nhà bị đổ sập. Hắn xuống xe, nhanh chóng vượt qua chướng ngại vật chạy thẳng tới công ty của ba.

Chạy bộ một đoạn đường Minh mới phát hiện ra, tại khu vực nhà hát (hội trường lớn nhất thị trấn), một đàn Goblin đang bao vây xung quanh. Nhờ 4 bức tường cao và chắc chắn cho nên những người bên trong chỉ cần thủ vững cổng vào là xong.

Ầm!

Ầm!

Bầy Goblin không ngừng dùng búa, rìu, gậy,… mà đánh vào cửa sắt, làm nó rung lắc dữ dội. Cửa sắt cao hơn 2 mét, những cọc sắt dựng song song với nhau, khiến cho hai bên mặt đối mặt. Một bên thèm khát giết chóc, một bên sợ hãi, cầu nguyện.

Những người sống sót xung quanh đã tập trung tại đây, nếu như cửa sắt bị phá xuống, chắc chắn sẽ xảy ra một cuộc thảm sát.

Minh leo lên một ngôi nhà 4 tầng gần đó, quan sát từ xa. Nhờ thể chất 100 điểm mà thị lực của hắn khá tốt, mơ hồ có thể nhìn thấy ba của hắn, ông ấy đang đứng bên ngoài sân, vì bên ngoài sân đều là con trai hay đàn ông. Ai nấy đều cầm sẵn vũ khí.

Đúng như Minh dự đoán, ba của hắn thế nào cũng chọn vũ khí là súng. Nhìn ông ta vẫn an toàn, lại cầm cái súng trường dài, Minh phụt ra một tia cười nhẹ nhõm.

“Con trai đến cứu ba đây, khà khà.”

Tuy Minh có thể chất cực tốt, nhưng việc đối đầu với cả nghìn con Goblin thật sự là quá khoa trương. Không bị chém chết cũng bị chúng đè cho chết.

Nhưng hắn cũng không thể ngồi yên được, thay vì xông thẳng vào, hắn bắt đầu đi thu hút từng nhóm Gobin một.

Rời khỏi căn nhà 4 tầng, hắn gây ra tiếng động nhử bọn Goblin gần đó.

“Mấy con vật xấu xí, cút lại đây để tao đánh.”

Két két!

Mấy con Gobin gào lên, tự đâu xuất hiện một thằng chán sống còn dám khiêu khích chúng.

Tầm hơn 30 con Goblin lao đến.

“Chỉ nhiêu đó thôi sao?”

Khinh!

Thường!

Tao!

Quá!

Rồi!

Đó!

Minh điên cuồng chém giết, kỹ năng Bổ hồi phục thì lại sử dụng ngay lập tức. Chẳng mấy chốc đã xé toang tất cả.

[Chúc mừng bạn, kỹ năng Bổ F đã thăng cấp thành Bổ E]

Minh nhếch một nụ cười tà mị, lần này hắn không dụ một nhóm nữa mà lao vào đám đông để sử dụng kỹ năng mới thăng cấp này.

Lấy đà nhảy cực cao, thoắt cái đã nhảy cao đến hơn 2 mét, Minh thực hiện một cú bổ bằng Rìu.

Ầm!

Mặt đất lõm sâu hơn, xung quanh còn tạo ra mấy cái vết nứt do chấn động lan ra. Bầy Gonlin gần đó, thân xác bị xé, bị dập đến thịt xương nát bấy. Cơ bản là trong vùng va chạm không con Goblin nào sống sót.

Một bổ đã giết chết hơn mười con Goblin. Kỹ năng đã thử nghiệm xong, bây giờ thì….

Chạy!!!!

Minh ngay lập tức bỏ chạy, mà một khi hắn đã có ý định chạy thì mấy con Goblin chân vừa ngắn, thể chất lại không bằng làm sao dí kịp.

“Có giỏi thì tới….”

Vút!

Vút!

Vút!

????

Mấy mươi cái mũi tên bay đến khiến Minh giật cả mình. Theo phản xạ bản năng, hắn nhanh chóng bật mạnh nhảy sang chỗ khác. Tuy nhiên vẫn bị 2 mũi tên sượt qua, máu tươi nhỏ xuống.

“Mẹ nó.”

Minh bực mình chửi thề một câu, xém chút hắn đã bị biến thành con nhím rồi.

Sau đó Minh dùng hết tốc độ mà rời đi. Đám Goblin cũng không buông tha, chúng cũng truy đuổi theo, phân tán khắp ngóc ngách của thị trấn.

….

Bên trong nhà hát lớn.

Một nhóm người mang đồ công an ra sức ổn định mọi người. Người dẫn đầu là thượng tá Võ Văn Thiên, trưởng công an huyện.

Bởi vì hệ thống xuất hiện đã vô hiệu hoá hết tất cả các vũ khí nóng trước đó, cho nên lực lượng công an bây giờ đều sử dụng vũ khí của hệ thống.

“Báo cáo chỉ huy, đã điểm danh tất cả người dân, tổng cộng có 812 người.”

Vị thượng tá nghe xong như muốn ngã quỵ, nhưng ông lại cố gắng gượng, bởi vì lúc này ông không thể ngã xuống.

“Cửa sắt này bọn Goblin sẽ không tài nào mà phá huỷ được. Nhưng nếu cứ mãi bị nhốt trong này, chúng ta sẽ bị chết vì đói vì khát.”

— QUẢNG CÁO —