Người Chơi Mạnh Nhất

Chương 8: Mấy đứa hàng xóm!



[Bổ C]

Cú bổ dọc của Minh tạo một luồng khí lưu huỷ diệt về phía trước, khiến một nhóm Goblin bị banh xác. Nhưng quan trọng chính là hắn cố gắng tạo tiếng động thật lớn nhằm thu hút đám Goblin khác.

“Mấy con Goblin ngu ngốc, có giỏi chạy ra đây mà bắt tao nè."

Tiếng Goblin gầm lên, có thể nghe tiếng bước chân dồn vang trên đường gập ghềnh xa.

Minh đứng lại chém giết một hồi, đôi lúc lại dùng kỹ năng Bổ của mình.

Đôi khi hắn cũng thấy tuổi thân lắm, nhưng thôi phải nhìn. Ẩu ẩu là kỹ năng dỏm như chơi.

Thấy Goblin đã tụ tập lại đông như trẩy hội, hắn mới bắt đầu bỏ chạy.

Có mấy con Goblin cầm nỏ bắn tên vào Minh. Mũi tên lao nhanh vùn vụt.

“Bắn vậy mà đòi trúng được tao.”

Minh dựa vào chỉ số Thể Chất vượt trội, dễ dàng cảm nhận và né tránh các mũi tên của bầy goblin.

Hắn ngó lại phía sau, thấy có một số con bị cắt đuôi, hắn đứng lại dùng kỹ năng bổ để khiêu khích tiếp.

Nhiệm vụ của hắn là kéo bọn Goblin đến chân cầu. Đúng vậy, ba mẹ và Thanh Hương đang chờ sẵn ở đó.

Cầu chỉ rộng 5 mét, vì vậy nên Minh và Hương sẽ đánh chặn ở đầu cầu, phạm vi chiến đấu càng hẹp, bọn quái vật càng thêm bất lợi.

Cha mẹ của Minh ở trên cầu cứ việc dùng kỹ năng xả hết vào đám quài vật mà thôi. Nếu như khó quá có thể chạy qua đầu cầu bên kia để rút lui. Đám Goblin có mọc thêm mấy cái chân cũng không chạy lại.

Quái vật ồ ạt xông lên, nhưng không con nào lọt qua được hàng phòng thủ của cặp đôi Minh Hương. Một rìu sắt bén, một kiếm sắt bén, cùng với thể chất gấp 10 lần, mấy con Goblin giống như mấy cây xúc xích mặc cho người ta cắt xé.

Xác Goblin chất đống, vì sự khát máu mà đám Goblin dẫm luôn lên xác đồng loại. Có mấy con Goblin trưởng thành, tuy mạnh hơn mấy con khác một chút nhưng điểm thể chất còn chưa đạt đến 30. Cái chết là không thể nào bàn cãi.

[Phong Liệt F] Thu Trang dùng chiến quạt, từ xa quẹt qua quẹt lại vài đường, từng cơn gió như gào thét như thành hình vô vàng bàn tay cào xé thân xác đám Goblin. Trong đòn kỹ năng còn pha chút hiệu ứng của Ngọc Hoả, hơi nóng phừng phừng thiêu đốt nội tạng.

Bồi thêm cho vợ mình, Trọng Dương cũng dùng kỹ năng mới học được.

[Hoả Tán F]

Một viên đạn được bắn ra, trúng vào một con Goblin từ xa. Chưa hết sau khi viên đạn va chạm tạo thành một vụ nổ cực lớn. Lửa cùng lôi điện phóng ra khiến đám Goblin dù ở ngoài vùng nổ nếu không bị bỏng cũng bị tê liệt đến ngã quỵ.

Minh và Thanh Hương nhìn mà cảm thấy kinh hãi. Miệng nuốt một ngụm nước bọt. Còn bọn Goblin kia thì ôi thôi rồi, sau khi chứng kiến cảnh đó, chúng bỏ chạy tán loạn.

“Ba mẹ xem kìa, chúng nó bỏ chạy hết rồi đó.”

“Còn không mau đuổi theo.”

“Dạ dạ.”

“Hương lại đây rửa mặt đi con.”

“Ba, mẹ.”

“Mày còn không mau đi đi.”

Hương lấy trong túi ra một cái khăn đưa cho Minh.

“Anh cầm lấy lau mặt đi, mặt dính đầy máu rồi kìa.”

“Cảm ơn em nhé. Em cũng đi rửa mặt đi.”

Minh gãi gãi đầu rồi cầm lấy khăn tay, sau đó liền chạy đi dụ thêm bầy goblin khác.

Đánh đến chiều tối, 4 người trở về nhà. Mẹ của Minh xuống bếp nấu những món ăn thật là ngon. Nguyên liệu thì lấy từ Điểm Giao Dịch.

Minh cũng thực hiện công việc điêu khắc của mình, lấy dụng cụ và nguyên liệu điêu khắc ra mà khắc.

Thanh Hương thì xuống phụ bếp cho mẹ Minh, còn lúc nào rảnh rỗi mới vẽ.

Bố của Minh thì châm điếu thuốc, hít một hơi dài.

“Điếu này là điếu cuối cùng rồi, ngày mai phải sang mấy thôn khác tìm thuốc thử xem mới được.”

Số điểm thu thập hôm nay không tệ, người nhiều nhất là mẹ của Minh, người giết nhiều Goblin nhất. Một buổi chiều mà giết khoảng 400 con.

Bỗng bên ngoài có tiếng gọi.

“Anh Minh, anh Minh ơi.”

Mẹ Minh đang bận làm bếp, còn ba Minh thì đang nằm nghỉ ngơi, vì vậy nên Thanh Hương đi ra cổng.

“Mấy đứa tìm anh Minh có gì không? Ảnh đang tắm.”

“Dạ chào chị dâu. Thật ra tụi em cũng không gấp nên đợi anh Minh được ạ.”

Thanh Hương nghe thấy chị dâu thì mát lòng mát dạ, tự nhiên hảo cảm với tụi này cứ tăng vùn vụt.

“Được rồi, vào trong sân ngồi chơi đợi xíu, tí anh Minh ra nhé.”

“Dạ cảm ơn chị.”

Thanh Hương lấy cái đèn dầu trong nhà ra, để ngoài bàn cho tụi nó có chút ánh sáng. Hiện tại đang cúp điện cho nên chỉ có nến và đèn dầu soi sáng mà thôi.

Hương đi vào nhà, nói mới cô Trang rằng có mấy đứa hàng xóm tìm Minh. Sau đó em ấy đi tới nhà tắm nói với Minh.

“Anh Minh, có mấy đứa hàng xóm tới tìm anh đó.”

“Xì anh không rảnh đâu, nói mấy đứa về đi.”

“Người ta tới tận nhà rồi mà anh còn đuổi về.”

“Mấy đứa này tới chắc là nhờ vả chứ gì nữa, cứ đuổi thẳng về là được.”

“Anh hay lắm, mấy đứa này lễ phép như vậy mà anh không tiếp. Để em đi méc cô.”

“Ấy ấy, anh còn chưa ăn cơm đó, em mà méc là tối nay anh nhịn đói như chơi.”

“Vậy anh có đi ra không?”

“Có có, anh ra ngay.”

Minh liền trần truồng đi ra khiến cho Thanh Hương ngỡ ngàng, ngại đỏ cả mặt, vội lấy tay che mắt lại.

“Anh…anh làm cái gì vậy?”

“Thì không phải em bảo anh ra ngay sao, anh ra ngay đó thôi.”

“Biến tháiii.” Nói xong Thanh Hương bỏ đi vào bếp phụ nấu cơm.

Haha, dám doạ anh mày hả.

….

“Đoan đó à? Tìm anh có chuyện gì không?”

“Dạ có, hôm nay nhóm tụi em có đi săn Goblin thì phát hiện một cánh cổng không gian.”

“Thật ư? Gần đây không?”

“Dạ gần, nhưng mà không có quái vật từ bên trong cánh cổng bước ra. Tụi em quan sát mãi mới dám lại gần thì được hệ thống giải thích. Rằng đó là cổng hầm ngục.”

“Cổng Hầm Ngục ư?”

“Dạ, tuy nhìn nó khá giống cổng không gian nhưng nó chính là một cái cổng hầm ngục. Cổng biến mất chỉ khi giết chết được Boss hầm ngục. Tụi em không dám liều mạng đi vào trong, nên….”

“Anh hiểu rồi, sáng mai mấy đứa tập hợp lại đây rồi cùng đi dọn hầm ngục.”

“Dạ.”

Lúc này Trọng Dương từ bên trong nhà đi ra.

“Đừng ẩu tả như vậy, mai mấy đứa đổi một vài nguyên liệu tới đây, chú làm mấy cái áo giáp phòng bị. Còn có thức ăn cô làm mang theo. Ai biết được bên trong đó có thứ gì.”

“Dạ, tụi con biết rồi ạ, tụi con xin phép về.”

“Ừa ừa, mấy đứa về đi. Còn thằng Minh vào nhà dọn cơm ra.”

“Dạ dạ, con vào ngay.”

Minh vào nhà, mắt Minh và Hương chạm nhau, tự nhiên nhớ lại chuyện lúc nãy, cả hai đều đỏ mặt ngượng ngùng.