Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 1400



Chương 1400

“Được được, chủ tịch Lâm. Cảm ơn cậu. Tới khi đó tôi sẽ cho người đón tiếp cậu nồng hậu”, Tống Kinh kích động lắm.

Lâm Chính tắt máy. Về tới công ty, Mã Hải bèn báo cáo sơ qua chuyện xảy ra ngày hôm nay ở công ty Duyệt Nhan cho Lâm Chính.

“Người đó tên là Hồng Cản, là người Yên Kinh. Hơn nữa có qua lại với nhà Tư Mã”, Mã Hải đưa một tập tài liệu tới trước mặt Lâm Chính, khẽ nói.

“Nhà Tư Mã hành động chưa?”, Lâm Chính liếc nhìn tài liệu, điềm đạm hỏi.

“Hành động rồi, nhà Tư Mã định đuổi người. Chúng tôi định ngăn lại…nhưng…rất khó…”, Mã Hải lộ vẻ khó xử.

“Tại sao?”, Lâm Chính chau mày.

“Mối quan hệ của chúng ta, không bằng của nhà Tư Mã…”, Mã Hải do dự. Dù gì cũng là đại gia tộc ở Yên Kinh mà, đâu phải là thứ mà Dương Hoa có thể chống lại được.

“Tạo thế đi”.

Lâm Chính vứt tài liệu xuống bàn, thản nhiên nói: “Lập tức bảo Kỷ Văn đi xử lý, thu thập toàn bộ những thứ liên quan tới tội ác mà trước đây Hồng Cản đã làm, sau đó đưa cho bên tòa. Bảo họ tung lên mạng, để cả nước biết hành vi của Hồng Cản. Tôi muốn xem xem sau khi tất cả mọi người biết được tội ác của Hồng Cản thì nhà họ Mã sẽ xử lý như thế nào?”

Dùng dư luận xã hội sao? Mã Hải nghe thấy vậy thì hai mắt sáng rực: “Chủ tịch Lâm, tôi hiểu rồi. Tôi sẽ đi xử lý ngay”.

Sau khi xử lý xong việc của Hồng Cản, Lâm Chính nhìn đồng hồ và một mình lái xe tới Nam Thành. Nam Thành đang do Từ Nam Đống quản lý. Giờ cũng thuộc phạm trù kiểm soát của tập đoàn Dương Hoa.

Anh tham gia buổi tiệc này thực ra không chỉ vì Tống Kinh mà còn vì Từ Nam Đống. Bởi vì phim trường này của Nam Thành do Từ Nam Đống bỏ tiền ra đầu tư. Lâm Chính suy nghĩ, cảm thấy Dương Hoa cũng có thể phát triển về lĩnh vực điện ảnh.

Tại bãi đỗ xe của khách sạn Boli, Lâm Chính sửa sang lại trang phục, bước xuống và đi tới cửa.

Anh không xuất hiện trong thân phận của thần y Lâm. Nếu làm vậy thì sẽ khiến cả buổi tiệc bùng nổ mà thôi. Tốt nhất là tới ăn chút gì đó rồi đi tìm Từ Nam Đống để nói chuyện. Hi vọng Từ Nam Đống có kế hoạch nào đó hay ho. Lâm Chính nghĩ vậy.

Đúng lúc anh bước tới cửa thì bỗng có một giọng nữ kinh ngạc kêu lên.

“Lâm Chính?”, là giọng nói của Tô Nhu. Lâm Chính đã quá quen thuộc rồi. Anh quay đầu lại nhìn thì thấy Tô Nhu trong bộ lễ phục đang đứng gần đó nhìn anh với vẻ sững sờ.

Hôm nay cô đẹp tới mức rung động lòng người. Bộ trang phục màu đen tuyền trông vô cùng sang trọng, xương quai xong ẩn hiện mập mờ với mái tóc dài càng khiến cô trở nên quyến rũ hơn.

Đúng là kiệt tác của tạo hóa. Mọi người không khỏi dồn ánh mắt về phía cô. Có người ngưỡng mộ, có người đố kỵ, cũng có người thèm thuồng…

Lúc này, bên cạnh cô là một người đàn ông tuấn tú. Lâm Chính co đồng tử. Tô Nhu khẽ tái mặt. Cô ý thức được điều gì đó vội vàng nói: “Lâm Chính, anh nghe em giải thích”.

“Tô Nhu, người đàn ông này là ai?”, người đàn ông bên cạnh dịu dàng hỏi.

Lâm Chính không ngờ những trường hợp như thế này mà Tô Nhu cũng có mặt, hơn nữa còn dẫn theo một người đàn ông đầy khí chất. Dù ai làm chồng thì cũng sẽ tức giận thôi.

Thế nhưng Lâm Chính không phải kẻ ngốc. Anh cũng hiểu Tô Nhu. Nếu như Tô Nhu thích người đàn ông khác thì cô không cần phải cắm sừng anh mà chỉ cần ly hôn là xong. Cô có thể quang minh chính đại ở bên cạnh người đàn ông khác.