Chương 1441
Hàn Thiên thầm hừ một tiếng, điềm nhiên nói: “Ồ, chắc là thần y Lâm tức giận vì chuyện này hả? Tôi thừa nhận, trước đó tôi có chút hiểu lầm với giám đốc Chu, cũng có chút mâu thuẫn với vị khách Lâm Thích Tổ của Dương Hoa các anh. Nhưng thần y Lâm, chuyện này không to cũng không nhỏ, anh gọi tôi qua đây, lẽ nào muốn bắt tôi xin lỗi anh?”.
“Anh chịu xin lỗi sao?”, Lâm Chính hỏi.
“Xin lỗi cũng được, nhưng tôi phải biết tôi đã làm sai ở đâu đã”, Hàn Thiên nói.
“Chuyện này anh không có lỗi”.
“Nói vậy thì là lỗi của Lâm Thích Tổ?”.
“Anh ta cũng không có lỗi”, Lâm Chính lắc đầu đáp.
“Vậy thì thú vị đấy, không ai có lỗi thì xin lỗi cái gì chứ?”, Hàn Thiên bật cười.
“Tôi gọi anh đến không phải là vì chuyện này”.
“Ồ, vậy thì là vì chuyện gì?”.
“Anh đã chọc vào bạn tôi”.
“Thần y Lâm, rốt cuộc anh đang nói gì vậy? Anh nói tôi không có lỗi, Lâm Thích Tổ cũng không có lỗi, bây giờ lại trách tôi chọc vào bạn anh? Anh đang đùa tôi sao?”, Hàn Thiên bị Lâm Chính làm cho rối tinh rối mù, không khỏi tức giận.
Lâm Chính lắc đầu: “Tôi không nói Lâm Thích Tổ là bạn tôi, tôi gọi anh đến cũng không phải vì chuyện giữa anh và anh ta, mà là vì chuyện của bạn tôi!”.
“Bạn của anh là ai?”, Hàn Thiên tức giận hỏi.
“Đường Hồi Tuyết”, Lâm Chính bình thản nói ra ba chữ.
Hàn Thiên nghe thấy thế liền ngớ ra.
“Thực ra Lâm Thích Tổ không có nhiều tiếp xúc với tập đoàn Dương Hoa chúng tôi, Dương Hoa chúng tôi chỉ có chút qua lại về nghiệp vụ với công ty Quang Trúc ở nước ngoài. Nói một cách nghiêm túc thì anh ta không phải là bạn tôi. Còn chuyện giữa giám đốc Chu và anh cũng không được coi là chuyện lớn, tôi không rảnh quan tâm. Nhưng chuyện giữa anh và Đường Hồi Tuyết thì lại liên quan đến tôi rồi”.
Lâm Chính lấy chiếc khăn tay ở bên cạnh, lau tay rồi bước về phía Hàn Thiên.
Hàn Thiên nhìn Lâm Chính chằm chằm, tim đập thình thịch.
Thần y Lâm này giống hệt trên tivi, khuôn mặt rất đẹp trai, ngay cả những nam minh tinh hạng một của Hoàng Ngu cũng không bì được. Nhưng không biết tại sao, thần y Lâm này lại khiến anh ta cảm thấy áp lực một cách vô cớ.
Hàn Thiên cảm thấy hơi khó thở…
“Thần y Lâm, anh muốn làm gì?”, Hàn Thiên bỗng dưng lo lắng, vô thức hỏi.
“Giải quyết chuyện này với anh”, Lâm Chính bình tĩnh đáp.
“Tôi nói cho anh biết, anh đừng có làm bừa, nếu không tôi đảm bảo Dương Hoa các anh sẽ không được yên thân đâu… Chẳng phải anh muốn đầu tư cho bộ phim “Chiến Hổ” kia sao? Nếu anh động đến tôi, tôi sẽ khiến cho bộ phim đó khỏi cần ra mắt luôn”, Hàn Thiên lập tức nói.
“Tùy anh, có một tỷ tệ thôi mà! Dương Hoa tôi vẫn chơi được”, Lâm Chính đáp.
“Anh…”
Hàn Thiên còn định nói gì đó, nhưng ngay sau đó, Lâm Chính đã tung một cú đấm rất mạnh vào mặt anh ta.
Bốp!
Hàn Thiên lập tức bị đấm cho ngã lăn ra đất.