Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 1448



Chương 1448

Cô biết Trương Tinh Vũ đang tức giận. Nhưng thật không ngờ bà lại dùng tình mẹ con ra để ép cô.

“Mẹ…”, cô hé miệng, gọi bà ta.

“Con không cần nói gì hết, cũng đừng đòi thương lượng. Mẹ chỉ muốn nghe sự lựa chọn của con”, Trương Tinh Vũ cắt ngang lời Tô Nhu.

Tô Nhu im lặng, bặm môi. Hai tay cô gái siết chặt, cả cơ thể như muốn nổ tung. Căn phòng trở nên yên tĩnh tới lạ thường. Cảm giác như một cây châm rơi xuống thôi cũng có thể phát ra được tiếng kêu như sấm rền.

Tất cả đều im lặng. Dường như cả hơi thở cũng biến mất.

“Tô Nhu”.

Lúc này Lâm Chính đột ngột lên tiếng. Tô Nhu giật mình, vội ngẩng đầu nhìn Lâm Chính. Anh mím môi, nói khẽ: “Hay là, ly hôn thôi…”

“Cái…gì…”, Tô Nhu như người mất hồn, vội vàng lùi lại, đôi mắt thẫn thờ nhìn anh. Câu nói khiến trái tim cô nổ tung.

“Con gái, con nghe thấy chưa? Kẻ vô dụng đó đã đồng ý rồi. Ha ha, con còn do dự gì chứ. Người họ Lâm kia, coi như cậu cũng hiểu chuyện. Mau đi đi. Đó cũng là chuyện tốt đấy”, Trương Tinh Vũ vui mừng mỉm cười.

Tô Nhu bừng tỉnh, nhìn Lâm Chính bằng vẻ không dám tin: “Ý của anh là gì? Anh cảm thấy…em không xứng với anh sao?”

“Không phải, mà là từ đầu tới cuối tất cả mọi người đều cảm thấy anh không xứng với em, chẳng phải sao?”, Lâm Chính điềm đạm nói.

Dứt lời, Tô Nhu cảm thấy sốc hoàn toàn. Cuối cùng thì điểm mấu chốt cũng đã được nói ra.

“Đúng vậy…

Cả nhà họ Tô đều khinh thường Lâm Chính, có ai coi anh ra gì đâu?Dù là Tô Nhu thì cô cũng vậy. Mặc dù thái độ của Tô Nhu dành cho Lâm Chính có sự thay đổi, cô không còn chỉ trỏ, la hét, trách móc anh nữa…nhưng cô cũng chỉ coi anh như một người bạn.

Còn coi như chồng thì sao? Không hề. Từ đầu tới cuối, Tô Nhu không hề muốn Lâm Chính động vào mình.

Tại sao lại như vậy chứ? Bởi vì Tô Nhu chưa hề nảy sinh tình cảm với anh. Hay nói cách khác cô vẫn chưa tìm được người mình thích, vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận Lâm Chính.

Cô là người có khí chất cao vời vợi. Cô phải thừa nhận rằng giai đoạn này biểu hiện của Lâm Chính không tệ, nhưng vẫn chưa đạt tới ngưỡng kỳ vọng của cô.

Cô là một cô gái tài giỏi không muốn dựa vào bất kỳ ai, đối với người bạn đời của mình thì cô cũng có yêu cầu khắt khe.

Xứng hay không xứng? Câu nói này cô thấy cũng bình thường nhưng hôm nay khi chính miệng Lâm Chính nói ra thì cô thật sự cảm thấy hoang mang.

Tô Nhu sững sờ. Khuôn mặt trắng bệch, cô không biết phải nói gì. Cô vội ngồi xuống, ôm lấy đầu. Rõ ràng là cô đang cảm thấy đau khổ lắm.

Câu nói của Trương Tinh Vũ giống như một nhát dao đâm vào trái tim cô. Còn Lâm Chính…lại đâm thêm một nhát nữa.

Nhưng…Lâm Chính nói không hề sai mà. Hơn nữa còn rất hợp lý…

“Con gái….”, thấy bộ dạng của con gái mình, Trương Tinh Vũ cũng không dám ép thêm.

“Mẹ, Lâm Chính…để con suy nghĩ được không”, Tô Nhu nói bằng giọng chua chát.

Trương Tinh Vũ im lặng, nhìn Lâm Chính bằng ánh mắt oán hận. Bà ta thấy anh chính là mối họa. Căn phòng lại trở nên yên lặng. Yên lặng tới mức ghê người…