Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 1657



Chương 1657

Nhưng cho dù có châm bạc tăng cường thì khi đối mặt với đảo chủ đảo Vong Ưu, bọn họ vẫn không có bất cứ phần thắng nào. Chỉ thấy đảo chủ đảo Vong Ưu quát lớn một tiếng, một luồng khí ý hung hãn ập tới, khiến tất cả các đệ tử ngoại đảo bị đánh bay đi.

“Một lũ chuột nhắt, đừng tưởng được Lâm Chính tăng cường sức mạnh và tốc độ là có thể đánh lại được bổn đảo chủ. Tôi muốn giết các cậu thì dễ như trở bàn tay!”.

Đảo chủ đảo Vong Ưu tức giận nói, chỉ trong chớp mắt đã xông vào giữa đám đệ tử ngoại đảo, tay ông ta như linh xà, uốn éo lao tới.

Ông ta tránh được quyền cước của tất cả bọn họ, sau đó hai bàn tay điên cuồng chặt chém bẻ vỗ.

Rắc!

Rắc!

Rắc!

Tiếng xương gãy vang lên không dứt.

Các đệ tử ngoại đảo hét lên thảm thiết, đau không chịu nổi.

“Tôi sẽ phế tay chân của các cậu, dù các cậu có sức mạnh lớn đến đâu, tốc độ nhanh đến đâu, thì còn tác dụng gì chứ?”, đảo chủ đảo Vong Ưu lạnh lùng nói.

“Khốn kiếp!”.

Lương Huyền Mi tức đên lên, tung người nhảy một cái, rút kiếm chém về phía đảo chủ.

Thanh trường kiếm kia nhờ có sức mạnh bá đạo của cô ta gia trì, rung lên điên cuồng, rung chấn mãnh liệt dường như có thể chém nát mọi thứ.

“Con khốn, chán sống à? Dám giao thủ với tôi?”.

Tiếng gầm vang lên, đảo chủ đảo Vong Ưu lập tức ra tay, định giết Lương Huyền Mi.

Lương Huyền Mi tự biết mình không phải đối thủ của ông ta, nhưng không dám lùi lại.

Cô ta biết, một khi để đảo chủ can thiệp thì Lâm Chính thua là cái chắc.

Tuy Lâm Chính mạnh mẽ, nhưng một thiên kiêu như anh vẫn chưa mạnh đến mức có thể chống lại tất cả các trưởng lão của đảo Vong Ưu cùng với một đảo chủ…

Thanh kiếm sắc bén của Lương Huyền Mi chém tới, đảo chủ dùng tay không để đỡ, chộp được lưỡi kiếm trắng chỉ bằng một tay.

Cô ta vội vàng rút kiếm, nhưng không thể rút ra được.

“Chết đi!”.

Đảo chủ đảo Vong Ưu tức giận quát, tung một chưởng về phía Lương Huyền Mi.

Lương Huyền Mi như ngừng thở, lập tức buông kiếm lùi lại, nhưng không còn kịp. Bất đắc dĩ, cô ta chỉ có thể tung chưởng ra đón đỡ.

Bốp!

Hai chưởng chạm nhau.

Sức mạnh bá đạo lan khắp toàn thân Lương Huyền Mi.

Cơ thể cô ta run rẩy không ngừng, xương cánh tay lập tức bị gãy.

“A…”

Lương Huyền Mi hét lên thảm thiết, bị đánh bay đi, nặng nề ngã xuống đất, ôm cánh tay khẽ run rẩy, khuôn mặt đầm đìa mồ hôi…

“Khốn kiếp, tất cả là tại mày, tao giết mày đầu tiên!”, đảo chủ đảo Vong Ưu gầm lên, bước mấy bước tới, tung người nhảy một cái, đánh một chưởng vào đầu Lương Huyền Mi.