Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 1691



Chương 1691

Lâm Chính hừ lạnh.

Cao Lam nghe thấy thế thì bất đắc dĩ nhún vai, nói với Tô Nhu: “Tiểu Nhu, điện thoại còn chưa tắt, chắc là cô Anna đã nghe thấy hết những lời chồng cậu nói rồi”.

“Anh Cao, người vừa lên tiếng là ai vậy? Tín hiệu không tốt nên vừa rồi tôi không nghe rõ”, đúng lúc này, giọng nói ở đầu bên kia vội vàng hỏi.

“Không có gì đâu cô Anna, chỉ là những lời nói trong lúc tức giận của chồng tôi thôi, cô đừng để bụng”, Tô Nhu cuống lên, vội vàng nặn ra nụ cười, sau đó tức giận quát Lâm Chính: “Sao anh có thể nói những lời như vậy chứ? Mau xin lỗi cô Anna đi! Nghe thấy chưa?”.

“Cô ta không cần anh xin lỗi đâu”, Lâm Chính lắc đầu, lạnh lùng nói.

“Anh… anh đừng gây rối nữa, anh… anh cút đi, mau cút đi!”, Tô Nhu tức không nói nên lời, chỉ có thể đuổi Lâm Chính đi.

Lâm Chính nhìn điện thoại lắc đầu, rồi xoay người rời đi.

Còn giọng nữ ở đầu bên kia lại vội vàng lặp lại.

“Cao Lam, người vừa lên tiếng là ai vậy? Mau trả lời tôi! Còn nữa, cô gái ở bên cạnh anh là ai? Trả lời tôi ngay lập tức!”.

Giọng nói kia vô cùng nôn nóng và gấp gáp.

Cao Lam mỉm cười: “Cô Anna, cô đừng giận, cô gái bên cạnh tôi chỉ là bạn học cũ, tên ngốc vừa rồi là chồng cậu ấy. Chồng cậu ấy ăn nói hơi lỗ mãng, cô đừng giận!”.

“Là bạn học của anh sao?”.

Anna ở bên kia điện thoại lập tức sửng sốt.

“Không sai, là bạn học của tôi… Cô Anna, mong cô đừng tức giận, bạn tôi sắp ly hôn với chồng cô ấy rồi. Có lẽ tư duy của chồng cô ấy hơi đặc biệt, nói chuyện khá bảo thủ, hi vọng cô có thể thứ lỗi. Còn chuyện chữa trị… tôi hi vọng cô chắc chắn giúp tôi, còn điều kiện mà cô nói… hay là thôi đi, đừng làm khó bạn học của tôi nữa”, Cao Lam mỉm cười nói.

Mặc dù anh ta hi vọng Tô Nhu có thể đồng ý điều kiện của Tô Nhu, nhưng anh ta biết, vội vàng thì không nên chuyện. Tô Nhu đã tỏ ra phản cảm như vậy, nếu cứ ép buộc sẽ chỉ biến khéo thành vụng.

Cho nên, anh ta quyết định cứ để yên ổn trước, đợi Tô Nhu ly hôn với Lâm Chính rồi, anh ta mới nhân dịp xen vào, hái bông hoa tươi mơn mởn này xuống.

Chỉ là Anna ở bên kia điện thoại dường như không quan tâm chuyện này.

“Cao Lam, bạn học của anh… là người Giang Thành sao?”.

“Phải, cô Anna, cô hỏi cái đó làm gì?”, Cao Lâm hơi nghi hoặc.

“Tôi hỏi anh, bạn học của anh… tên là gì?”, giọng nói ở đầu kia điện thoại vô cùng hồi hộp, hơn nữa cũng rất cẩn trọng.

“Cô Anna, có chuyện gì sao?”, Cao Lam cảm thấy không đúng, nhíu mày hỏi.

“Mong anh mau chóng trả lời câu hỏi của tôi”, Anna vội nói.

Sắc mặt Cao Lam ở sa sầm, có chút bất mãn với thái độ của Anna.

Tô Nhu ở cạnh không nhịn được lên tiếng: “Xin chào, bác sĩ Anna, tôi là Tô Nhu, là bạn học của Cao Lam”.

“Tô… Nhu?”.

Anna hét lên sắp rách cả cổ họng.

Cao Lam và Tô Nhu đều giật mình.

“Cô Anna, cô sao thế?”, Cao Lam vội bịt lỗ tai, không nhịn được hỏi.