Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 1827



Chương 1827

“Chứ còn sao nữa. Nghe nói là hoàng thất nước Y và Hiệp hội nước Mễ khinh thường Đông Y khiến thần y Lâm tức giận nên mới nói là phát trực tiếp để cả thế giới biết đến sự lợi hại của Đông Y!”

“Thật à? Thần y Lâm cũng bá đạo quá!”

“Đúng vậy. Lần này nhất định sẽ khiến cho những kẻ có mắt không tròng biết thế nào là lễ độ!”

“Để cho họ mở mang tầm mắt!”

Thông tin được truyền đi, cả thế giới sục sôi. Nhất là Hoa Quốc. Các mạng truyền thông nhanh chóng bùng nổ. Tất cả các diễn đàn đều ghim tin tức này lên đầu trang.

Nhật báo Hoa quốc, thời sự Hoa Quốc, những nhà đài hàng đầu đều ngay lập tức cử người tới nước Mễ để đưa tin trực tiếp.

Trịnh Nam Thiên sau khi biết tin thì ngồi trong nhà bật cười ha hả. Mấy thầy thuốc đức cao vọng trọng của Yên Kinh lại chau mày, cảm giác thanh niên này bá đạo quá.

Hội trưởng hội Đông y của Hoa Quốc đã lên tiếng khen ngợi công lao lần này của thần y Lâm là hành động nghĩa hiệp, làm việc làm tạo phúc cho toàn bộ người dân trên thế giới. Cả hai nước đều chấn động rầm rầm.

Vương y Hàn Thành sau khi nhận được tin thì cũng đã lên tiếng nói rằng thần y Lâm là người có y thuật cao nhất mà ông ta từng gặp. Hiệp hội quốc tế không thừa nhận Đông y không chỉ là một sự sỉ nhục đối với Đông y mà còn là sự sỉ nhục đối với y học của Hàn Thành.

Ông ta vừa lên tiếng đã lập tức gây nên làn sóng phẫn nộ. Rất nhiều người thấy, hành động này của y vương Hàn Thành là đang bợ đỡ Đông y, bợ đỡ thần y Lâm.

Đương nhiên, những người ngạc nhiên nhất nằm ở Hiệp hội nước Mễ. Đặc biệt là Ramon. Sau khi biết tin thần y Lâm sẽ phát trực tiếp thì mặt anh ta xám ngoét. Những người khác mặt cũng trắng bệch giống anh ta.

Không có gì phải nghi ngờ. Chuyện này đã được truyền đi khắp ngành Y tế. Toàn bộ các diễn đàn đều đổ dồn sự chú ý vào Hiệp hội nước Mễ.

Nếu thần y Lâm thật sự có thể chữa khỏi bệnh cho công chúa thì Hiệp hội này thật không biết giấu mặt đi đâu. Có lẽ là Hiệp hội Y tế Quốc tế sẽ phải đánh giá lại tổ chức này của nước Mễ, thậm chí còn phải xem là có phải nhà nước thiên vị cho họ hay không. Hiệp hội Mễ mỗi năm nhận được số kinh phí nghiên cứu cực lớn. Nếu như mà mất mặt thật thì số kinh phí sẽ bị cắt giảm một nửa. Đây là điều mà không một thành viên nào của Hiệp hội muốn cả.

“Cái thằng chết tiệt này. Tôi nhất định sẽ cho hắn đẹp mặt. Cả những người của nước Y nữa, chắc chắn bọn họ sẽ hối hận. Tôi đảm bảo đấy”, trong phòng của Hiệp hội, Ramon tức giận đập bàn.

Jesse ở bên cạnh chỉ nhìn Ramon bằng vẻ mặt vô cảm: “Hội trưởng Ramon, tôi cảm thấy giờ anh nên nghĩ cách để giải thích với bên trên đi thì hơn. Tôi nghĩ bọn họ sẽ nhanh chóng cử người tới nói chuyện với anh thôi!”

Ramon nghe thấy vậy thì đôi mắt ánh lên sự hận thù. Anh ta trừng mắt với Jesse và gào lên: “Jesse. Anh đang cười vào mặt tôi đúng không. Anh cút ra ngoài! Ngay lập tức!”

Jesse do dự, nhìn Ramon và quay người đi ra ngoài.

Jesse vừa đi khỏi thì điện thoại của Ramon đổ chuông. Nhìn thấy số điện thoại, Ramon mặt cắt không ra máu.

Tô Nhu, Lạc Thiên đều tan làm sớm, cầm máy tính đi xem trực tiếp. Mã Hải cũng cho nhân viên nghỉ làm sớm một tiếng về nhà xem.

Yên Kinh. Nhà họ Lương.

“Chỉ, chị đợi xíu, muộn thế này rồi chị còn về làm gì. Không phải chị nói là dạy em võ công sao?”, Lương Tiểu Điệp thở hổn hển, chạy ra sân.

Nhưng Lương Huyền Mi mặc kệ, chỉ vội vàng lao vào mở máy tính và xem phát trực tiếp. Lương Tiểu Điệp liếc nhìn màn hình máy tính và cười khổ: Chị vội về như vậy là để xem cái anh chàng bác sĩ này á?”