Chương 1883
Một số người qua đường nhìn về phía bên này, thậm chí còn có vài người còn chỉ chỉ trỏ trỏ.
“Chậc chậc chậc, không thanh toán nổi hóa đơn sao? Không có tiền thì đi vào đây làm gì?”
“Ngu xuẩn, anh không thấy sao? Cô gái này chắc là vừa chơi xong bị người ta ném đi! Loại phụ nữ này ỷ vào thân hình nóng bỏng, muốn tới đây mê hoặc đại gia, lừa ăn lừa uống, kết quả lại bị bẽ mặt!”
“Nhưng người phụ nữ này cũng rất xinh đẹp, nếu tôi có thể chơi đùa thì cái giá ba triệu tôi cũng có thể cân nhắc”.
Tiếng bàn tán không ngừng tuyền tới.
Tô Nhu nghe vậy càng thêm tức giận, nhưng vào lúc này, cô lại không biết nên làm thế nào.
Sử dụng vốn lưu động của công ty sao?
Nhưng dù có dùng tiền của công ty, cũng không đủ!
Hay thử khiếu nại xem thử, chi phí này quá cao! Đúng là ăn cướp giữa ban ngày!
Tô Nhu hít sâu một hơi, trong lòng đã ra quyết định.
Kéo dài thời gian trước, rồi nghĩ biện pháp giải quyết sau.
Nhưng ngay khi cô định khiếu nại, một tấm thẻ ngân hàng màu đen đã đưa ra từ bên cạnh cô, rồi đẩy đến trước mặt nhân viên phục vụ.
Tô Nhu sửng sốt, quay đầu nhìn sang bên cạnh.
Là Lâm Chính!
“Quẹt thẻ đi”, anh hờ hững nói.
Nhân viên phục vụ sửng sốt, liếc nhìn tấm thẻ đen, sắc mặt tái nhợt, như nhìn thấy gì đó kinh khủng lắm vậy.
“Cái này… Đây là…”
“Làm ơn nhanh lên”.
Lâm Chính thờ ơ nói.
Thái độ của nhân viên phục vụ quay ngoắt 180 độ, lúc trước còn đầy vẻ khinh thường, bây giờ lập tức trở nên cung kính, vội vàng cầm thẻ đen trong tay, cười nói: “Vâng, xin anh chờ một chút!”
Nói xong, anh ta cầm thẻ quẹt.
Tích!
Một âm thanh lanh lảnh phát ra.
Nhân viên phục vụ lén liếc nhìn dãy số hiển thị trên màn hình, lập tức sững người tại chỗ
.
“Còn chưa xong sao?”, Lâm Chính không kiên nhẫn hỏi.
“Xong… Đã xong… thưa anh, để anh đợi lâu rồi!”, nhân viên phục vụ vội vàng dùng cả hai tay đưa thẻ ngân hàng cho Lâm Chính.
Lâm Chính nhận lấy, bỏ vào trong túi, nói với Tô Nhu còn đang ngây người ở bên cạnh:”Đi thôi!”
Tô Nhu mở to hai mắt, không thể tin nhìn Lâm Chính, đầu óc trống rỗng.
“Anh… Anh trả tiền ư?”
“Ừ”, Lâm Chính hờ hững nói.
“Anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”, Tô Nhu vội hỏi.
Lâm Chính ngẫm nghĩ, cũng không nghĩ ra lý do giải thích nào hợp lý, chỉ có thể nói:”Mã Hải cho anh!”