Chương 1972
Hai thiên kiêu đánh nhau ở nhà họ Lương…
Thế thì chẳng phải nhà họ Lương sẽ bị bọn họ đánh sập luôn sao?
Cung Hỉ Vân vội vàng rời khỏi nhà họ Lương.
Từ Thiên thì đứng bất động bên cạnh Lâm Chính.
Người nhà họ Lương đều tỏ vẻ lúng túng.
Nhất là Lương Hổ Khiếu.
Ông ta vốn chỉ muốn chuyển hỏa lực của Lệ Vô Cực và thần y Lâm sang người bọn họ, để nhà họ Lương trở thành khán giả đứng xem trên bờ.
Nhưng bây giờ thì hay rồi…
Nhà họ Lương trở thành khán giả, nhưng không phải ngồi trên bờ xem trận đấu, mà nằm luôn ở trung tâm hố lửa…
Sắc mặt Lương Hổ Khiếu âm trầm, tỏ vẻ giận dữ.
Ông ta cảm thấy mình đã bị thần y Lâm trêu đùa trong lòng bàn tay.
Nhưng dù có lửa giận ngút trời, ông ta cũng không dám làm gì thần y Lâm…
“Anh cả, làm sao bây giờ?”.
Lương Khánh Tùng ghé lại gần, nhỏ giọng nói.
“Bọn họ muốn đánh, thì chỉ có thể thuận theo bọn họ vậy”, Lương Hổ Khiếu mặt không cảm xúc đáp.
“Nhưng… thần y Lâm này đúng là ức hiếp người quá đáng, cậu ta rõ ràng là muốn phá nhà họ Lương ta mà”, Lương Khánh Tùng nghiến răng nghiến lợi.
Những người nhà họ Lương ở bên cạnh cũng tỏ vẻ phẫn nộ.
“Cậu ta muốn phá nhà họ Lương thì chúng ta có cách gì chứ? Lúc này thì chỉ có thể từ bỏ một số thứ thôi. Lập tức bảo người mang những đồ quan trọng đi, di chuyển hòn non bộ phong thủy do đại sư Ngô tặng, mấy cây linh hoa linh thảo quý hiếm cũng nhổ hết đi… Đúng rồi, nơi này cách nhà thờ tổ gần quá, ưu tiền mang hết bài vị tổ tiên đi trước, tuyệt đối không được để bọn họ làm hỏng bài vị của tổ tiên, rõ chưa?”, Lương Hổ Khiếu trầm giọng quát.
“Vâng, anh cả”.
Người nhà họ Lương bắt đầu bận rộn.
“Xem ra thần y Lâm cố ý nhằm vào nhà họ Lương chúng ta, anh cả, anh phải trút giận cho bọn em đấy”, Lương Khánh Tùng nhìn Lâm Chính chằm chằm, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Chú yên tâm, chúng ta sẽ trả thù”, Lương Hổ Khiếu nheo mắt: “Bây giờ tốt nhất cậu ta hãy cầu nguyện có thể thắng được Lệ Vô Cực đi! Nếu cậu ta thua, trở thành chó nhà có tang… thì đừng trách chúng ta nhổ cỏ tận gốc”.
Lương Khánh Tùng nghe thấy thế thì hai mắt sáng lên.
Đúng vậy…
Nhà họ Lương không phải là không có cơ hội xử lý thần y Lâm.
Nếu thần y Lâm thua, thì đó chính là lúc để tính tổng nợ với cậu ta, lấy lòng Hiệp hội Võ thuật và Lệ Vô Cực.
“Họ Lâm kia, chúng ta cứ chống mắt lên mà xem đi!”.
Lương Khánh Tùng thầm nhủ.
Thời gian dần trôi qua.
Nhưng bầu không khí trong đại sảnh nhà họ Lương vẫn vô cùng ngột ngạt.
Mỗi người đang đứng trong đại sảnh đều cảm thấy hít thở cũng khó khăn.