Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 2035



Chương 2035

Môn chủ Kỳ Lân Môn lạnh lùng nói, cơ thể chợt chuyển động. Trong cơ thể bùng phát ra một dòng khí kỳ diệu, hóa thành một ảo ảnh kỳ lân, đánh về phía Lưu Vô Hằng.

Ầm!

Phụt!

Lưu Vô Hằng bị đánh bay ra xa, ngã mạnh xuống đất, lồ ng ngực nát bét. Hắn phun ra mấy ngụm máu, sau đó không còn động tĩnh, tắt thở ngay tại chỗ.

“Kỳ Lân Biến?”.

Lệ Vô Cực ở phía sau kinh ngạc kêu lên.

“Ông cũng biết Kỳ Lân Biến?”, Lâm Chính cũng vô cùng ngạc nhiên.

“Tôi là môn chủ của Kỳ Lân Môn, sao lại không biết Kỳ Lân Biến? Cậu nghĩ Kỳ Lân Biến của cậu từ đâu ra? Cậu thật sự nghĩ Kinh Mẫn may mắn tìm được tuyệt học cái thế này ở trong hang chuột của phòng giam sao?”, môn chủ Kỳ Lân Môn lắc đầu.

“Chẳng lẽ… Kỳ Lân Biến của sư phụ là ông cho ông ấy? Vì sao ông lại làm vậy?”, Lệ Vô Cực nghiến răng hỏi.

Môn chủ Kỳ Lân Môn không nói.

Nhưng Lâm Chính đã hiểu ra.

“Ông ta chỉ muốn gán tội cho sư phụ anh, tiện bề giết sư phụ anh!”, Lâm Chính nói.

“Gán tội?”.

“Nếu sư phụ anh học được Kỳ Lân Biến, có sự trợ giúp của Kỳ Lân Biến chắc chắn sẽ xông ra khỏi nhà giam! Lúc đó, ông ta có thể danh chính ngôn thuận giết sư phụ anh! Chỉ đáng tiếc, sư phụ anh tuy đã có được Kỳ Lân Biến nhưng lại không học, khiến ông ta uổng công đợi một thời gian dài”, Lâm Chính lắc đầu nói.

“Chết tiệt!”, Lệ Vô Cực cực kỳ căm phẫn nhìn môn chủ: “Ông thật độc ác!”.

“Độc ác? Kẻ phản bội như cậu không có tư cách chỉ trích tôi! Lệ Vô Cực, cậu cấu kết người ngoài mưu hại Kỳ Lân Môn, ngày hôm nay tôi sẽ trừng trị các cậu!”.

Môn chủ Kỳ Lân Môn quát lên một tiếng, hai mắt đột nhiên lóe lên ánh sáng lạnh lẽo. Dòng khí toàn thân ông ta xao động, mang theo khí thế ngút trời lao về phía Lâm Chính và Lệ Vô Cực.

Luồng khí thế đó không gì cản nổi!

Hóa ra Kỳ Lân Môn không hề bị thất truyền Kỳ Lân Biến. Môn chủ Kỳ Lân Môn vẫn luôn luyện môn tuyệt học này. Nhưng Lâm Chính không hiểu môn chủ Kỳ Lân Môn làm nhiều trò như vậy để làm gì?

Ông ta đã tu luyện được Kỳ Lân Biến mà còn phải sợ Lưu Quy, Kinh Mẫn sao? Một môn chủ như thế sao lại có kết cục như ngày hôm nay chứ? Lâm Chính không thể nào hiểu được.

Lúc này, cũng chẳng ai có tâm trạng mà đi hiểu. Anh xoay hai cánh tay, vận khí đẩy về phía môn chủ Kỳ Lân Môn.

Khí tức của hai bên bạo phát. Những người xung quanh chỉ nhìn thấy hai bóng hình nhàn nhạt được tạo thành từ dòng khí lưu xung quanh bọn họ. Cả hai đều tấn công mãnh liệt. Chỉ là…thần công tu luyện của môn chủ Kỳ Lân Môn vẫn cao hơn của Lâm Chính.

“Thần y Lâm!”, Lệ Vô Cực chạy tới dìu anh.

“Anh không sao chứ?”

“Không sao…”, Lâm Chính thở gấp, mặt toát mồ hôi.

“Không ngờ lão hồ ly này cũng biết Kỳ Lân Biến. Thần y Lâm, anh mới học mà giao đấu với ông ta thì thiệt quá. Chúng ta không đánh tiếp được đâu, phải tìm cách rời khỏi đây thôi”, Lệ Vô Cực nghiến răng.

“Anh nói đúng, những có lẽ giờ không kịp nữa rồi. Chúng ta chỉ còn một cách thôi”.

“Cách gì?”