Chương 2391
Bởi vì trong những người Lâm Chính dẫn đến đây có không ít người của đảo Vong Ưu và Kỳ Lân Môn.
Những người này vốn là võ giả siêu phàm.
“Giết! Tiếp tục giết! Giết mạnh vào cho tôi! Tôi muốn băm bọn họ thành thịt vụn cho chó ăn! Tôi muốn chém đầu của thần y Lâm xuống, tế linh hồn của con trai tôi ở trên trời!”.
Nam Cung Tùng gào lên thảm thiết, tiếp tục lao về phía Lâm Chính như mãnh thú.
“Khốn nạn, nếu ông đã muốn chết thì tôi cho ông toại nguyện!”.
Dịch Quế Lâm nổi giận, lần này đã nổi lên sát tâm, tích lũy sức mạnh trong tay, vung đao tay lên, định chém ngang cổ Nam Cung Tùng.
Đúng lúc này, một cánh tay đẩy Dịch Quế Lâm ra từ phía sau.
Dịch Quế Lâm lảo đảo, suýt chút nữa té ngã.
Đợi khi ông ta ổn định lại mới phát hiện, chủ nhân của bàn tay này lại là Lâm Chính!
“Nếu ông ta đã muốn giết tôi thì để ông ta làm đi!”.
Lâm Chính dữ tợn nói, sau đó lại ra tay, tóm lấy Nam Cung Tùng.
“Cậu chết đi cho tôi!”.
Trong mắt Nam Cung Tùng toát ra sự sắc bén, gào lên, tay hóa thành chưởng đánh mạnh tới.
Nhưng khoảnh khắc ông ta đến gần, Lâm Chính đột nhiên không biết lấy từ đâu ra một nắm châm bạc, đâm lên cánh tay lộ ra ngoài.
Soạt!
Châm bạc đâm vào cơ thể.
Gân xanh bên ngoài cánh tay đó nổi lên, một cánh tay trở nên đáng sợ như tay của ma quỷ.
Bộp!
Nắm đấm của ông ta bị Lâm Chính nắm chặt trong tay.
Sau đó Lâm Chính bỗng nhiên dùng sức!
Rắc…
“Á!”.
Nam Cung Tùng gào lên thảm thiết.
Nắm đấm của ông ta lại bị năm ngón tay của Lâm Chính bóp nát.
Một giây sau, Lâm Chính lại chuyển động cánh tay, bóp lấy cổ Nam Cung Tùng một cách chuẩn xác.
Trong nháy mắt, Nam Cung Tùng không thể hít thở được.
Cổ ông ta bị bóp biến dạng, cả người bị Lâm Chính nhấc lên.
“Anh cả!”, Nam Cung Phi Dương sốt ruột hét lên.
Nhưng Nam Cung Tùng không thể trả lời ông ta được nữa.
Nam Cung Phi Dương muốn ra tay giải vây cho Nam Cung Tùng, nhưng nhìn thấy vẻ điên cuồng trong mắt Lâm Chính, ông ta chợt khựng lại.
Ông ta biết không kịp nữa rồi…
Lâm Chính đã nổi sát tâm!
“Dừng tay! Thần y Lâm! Mau dừng tay!”, Nam Cung Phi Dương gào lên khản cổ.