Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 2639



Chương 2639

Lữ Tư Triều chau mày. Anh ta cảm thấy vừa rồi Lâm Chính có thể chặn đứng quyền đánh của mình, nhưng có vẻ như anh muốn nhìn rõ Tật Ảnh Bộ Pháp nên mới cố ý lĩnh trọn cú đấm. Sau khi có suy nghĩ như vậy, Lữ Tư Triều hoảng sợ.

“Không thể nào? Làm gì có ai muốn nhìn rõ chiêu thức của đối phương mà chịu bị đánh chứ? Không phải chỉ có kẻ ngốc mới làm như vậy sao?”

Lữ Tư Triều gạt bỏ suy nghĩ, nhìn chăm chăm Lâm Chính: “Cơ thể anh rắn chắc đấy, nhưng vô ích thôi. Hãy xem Lữ Thị Thập Tam Kích của nhà họ Lữ”.

Lữ Tư Triều gầm lên, nhảy bật về phía Lâm Chính. Bước nhảy của anh ta ổn định, tiếp tục thi triển Tật Ảnh Bộ Phạt. Anh ta giống như một hồn ma, không ngừng xoay vòng quanh Lâm Chính. Những người bên dưới chỉ nhìn thấy bóng dáng lờ mờ của Lữ Tư Triều xuất hiện xung quanh anh. Họ không thể phân biệt được đâu là người thật đâu là người giả.

Đồng thời, vô số chưởng đánh như ảo giác tấn công về phía Lâm Chính. Mỗi một chưởng đánh đều nhắm trúng vào tử huyệt của anh.

Rõ ràng Lữ Tư Triều muốn anh phải chết.

Rầm rầm rầm! Tiếng đấm vang khắp không gian. Tất cả đều đánh chuẩn xác lên người Lâm Chính, không hụt lấy một phân.

Đám đông nín thở. Lâm Chính chết chắc rồi.

Nhà họ Lữ ở Tích Xương cũng rất nổi tiếng trong giới võ thuật.

Mọi người đều biết rằng nhà họ Lữ có hai bộ pháp tuyệt thế.

Một là “Tật Ảnh Bộ Phạt”, hai là “Lữ Thị Thập Tam Kích”.

Mặc dù “Tật Ảnh Bộ Phạt” chỉ là một phương pháp di chuyển, nhưng nó có thể được sử dụng chung với “Lữ Thị Thập Tam Kích” để cùng tấn công.

Sự kết hợp hoàn hảo của cả hai tạo ra sức mạnh kinh hoàng.

Chỉ là người bình thường rất khó học được hai công pháp này, trước mắt chỉ có gia chủ nhà họ Lữ và Lữ Tư Triều hoàn toàn tinh thông.

Rất nhiều người đã từng tận mắt nhìn thấy “Tật Ảnh Bộ Phạt” và “Lữ Thị Thập Tam Kích” riêng biệt, nhưng cho dù là ai, cũng không ngờ rằng hai bộ pháp này kết hợp lại có thể sinh ra uy lực mạnh mẽ như vậy…

Lâm Chính đứng yên tại chỗ, không có bất kỳ động tác nào.

Lữ Tư Triều đã hoàn toàn đánh hết mười ba chiêu của Lữ Thị Thập Tam Kích vào người Lâm Chính.

Hiện trường hết sức yên tĩnh.

Lữ Tư Triều cũng lùi lại, thở hổn hển.

Anh ta không liếc nhìn Lâm Chính nữa, bởi vì trong mắt anh ta, Lâm Chính đã là một người chết.

Vì vậy, Lữ Tư Triều quay lại nhìn đám đông bên dưới, hỏi: “Có ai muốn lên võ đài nữa không?”

Không có ai trả lời.

Nhiều người vẫn đang khiếp sợ chiêu thức Lữ Thị Thập Tam Kích của Lữ Tư Triều!

Cú đánh như vũ bão đã để lại ấn tượng sâu sắc với hầu hết mọi người.

Đây là thiên tài thiên kiêu sao?

Thấy không có ai bước lên võ đài, Lữ Tư Triều nhìn thẳng về phía Nạp Lan Thiên.

“Cậu chủ Thiên, anh không lên đây chơi chút sao?”, Lữ Tư Triều bình tĩnh nói.

Nạp Lan Thiên cau mày, nhìn lên võ đài, dường như định nói gì đó.

Nhưng vào lúc này, đôi mắt anh ta đột nhiên đanh lại, con mắt xẹt qua vẻ kinh ngạc, sau đó thản nhiên nói: “Trận đấu còn chưa kết thúc, sao tôi có thể lên võ đài được chứ?”