Chương 2736
Khoảng một tiếng sau.
Tại giường bệnh ở bệnh viện thành phố.
Băng Thượng Quân yên lặng lắng nghe Nam Cung Vân Thu khóc lóc kể lể.
Đợi cô ta kể xong, Băng Thượng Quân đi đến bên cửa sổ, không quan tâm biển báo “cấm hút thuốc”, lấy thuốc lá ra châm một điếu.
“Cô khẳng định… thần y Lâm đó đã trở thành Đông Hoàng Thần Quân của Đông Hoàng Giáo, đồng thời đánh thắng Nạp Lan Thiên?”.
“Phải… Hơn nữa, thần y Lâm đó nói anh ta đánh bại Nạp Lan Thiên chỉ là khởi đầu, người tiếp theo sẽ là anh! Anh ta định càn quét bảng thiên kiêu! Nếu không phải thế gia Nam Cung chúng tôi ra tay kịp thời, e rằng Nạp Lan Thiên đã chết ở đó! Anh Băng, lần này tôi đến tìm anh không chỉ cầu xin anh giúp đỡ, tôi cũng đến để nhắc nhở anh. Nếu thần y Lâm tìm đến anh mà anh không kịp chuẩn bị trước, chưa chắc anh đã là đối thủ của anh ta!”, Nam Cung Vân Thu hơi căng thẳng, nói.
Băng Thượng Quân vẩy tàn thuốc, mỉm cười nói: “Cô Nam Cung, cô không cần thêm dầu thêm muối để khơi lên thù hận giữa tôi và thần y Lâm. Tôi và anh ta chưa từng gặp mặt, chỉ dựa vào mấy lời của cô mà muốn tôi hận anh ta, e rằng không làm được”.
Nam Cung Vân Thu ngạc nhiên, vẻ mặt mất tự nhiên.
“Nhưng cô yên tâm, tôi sẽ lấy lại công bằng cho thế gia Nam Cung của cô. Tôi nợ bố cô một món nợ ân tình, lần này nên trả lại rồi!”.
Băng Thượng Quân dập tắt đầu thuốc, quay người đi ra phía cửa.
“Anh Băng, anh đi đâu vậy?”, Nam Cung Vân Thu vội hỏi.
“Giang Thành!”.
Giọng nói của Băng Thượng Quân từ ngoài cửa truyền tới.
Sau khi chuyện Quan Uy bị ném ra khỏi Học viện Huyền Y Phái truyền ra, người đến gây sự quả nhiên ít hơn nhiều, nhưng nếu nói không có thì cũng không phải.
May là Dịch Quế Lâm dẫn theo cao thủ Kỳ Lân Môn đến đây, đuổi những kẻ đến đòi người đi khỏi.
Những chuyện này Từ Thiên, Cung Hỉ Vân không đối phó được, bọn họ cùng lắm chỉ có thể xử lý những người bình thường.
Trong phòng pha chế thuốc.
Lâm Chính, Tần Bách Tùng, Nhan Khả Nhi, Hùng Trưởng Bạch, Long Thủ và một nhóm y sĩ lành nghề tụ tập với nhau, đang làm thêm giờ để nghiên cứu điều chế thuốc giải của hoa Tuyệt Mệnh.
Bọn họ vô cùng cẩn thận, chuyên chú nghiên cứu.
Lâm Chính lấy Sâm Hoàng lấy được từ thôn dược Tân Điền ra, cắt một miếng nhỏ, dùng nó làm thuốc dẫn để tinh luyện.
Mỗi một bước anh làm đều cực kỳ cẩn thận, không dám có chút sai sót nào.
Ục ục!
Lò thuốc sôi trào.
Mọi người cùng nhìn sang.
Lâm Chính cũng lên tinh thần, vội bưng lò thuốc đến bên này. Anh mở nồi, cho nửa đoạn châm bạc vào trong, sau đó lấy ra, giao cho Tần Bách Tùng ở bên cạnh.
Tần Bách Tùng lập tức lấy một chiếc khăn đặc biệt lau sơ qua, sau đó đặt chiếc khăn có dính nước thuốc dưới kính hiển vi ở bên cạnh quan sát.
Lâm Chính thì ở một bên kiểm tra dược hiệu trên châm bạc.