Chương 2814
Rầm! Cánh tay của Lâm Chính run bắn, siết chặt cánh tay đối phương và đẩy ra. Thế nhưng cánh tay của đối phương vẫn dịch chuyển được về trước. Cây châm trong tay Tòng Thảo đang ở cách bụng của Lâm Chính chưa tới 1cm và nói còn tiếp tục tiến về tử huyệt của anh.
“Hả?”, đám người Tần Bách Tùng tái mặt.
“Kết thúc như vậy sao?”, đám đông đồng loạt đứng dậy, trố tròn mắt.
“Nếu bị đâm vào tử huyệt thì coi như là khóa chặt mệnh mạch…lúc này thì dù có là Đại La Kim Sơn cũng không thể cứu được”.
Có một vị đại ca đang phát trực tiếp bèn phổ cập kiến thức cho đám đông. Sau khi biết được thông tin này, cư dân mạng như phát điên.
“Thần y Lâm sẽ thua sao?”
“Không đâu, thần y Lâm sẽ không thua”.
“Chồng ơi, cố lên!”
“Đừng để thua!”
Có rất nhiều người khóc lóc, cảm thấy tuyệt vọng khi xem qua màn hình. Những fan nữ của anh còn ôm cả tivi và gào lên.
“Anh chết chắc rồi!”, Tòng Thảo cười rồi đột nhiên phát lực.
Phập!
Cây châm đâm thẳng vào huyệt vị trên bụng của Lâm Chính…
Cảnh tượng đó khiến không ít người tuyệt vọng. Toàn bộ khán giả có mặt đều đứng dậy với biểu cảm sững sờ.
Tần Bách Tùng như hóa đá. Long Thủ, Hùng Trưởng Bạch thì ngồi thờ thẫn.
“Lâm Chính…”, Lạc Thiên đứng trước màn hình tivi cũng ngồi phịch ra đất, nước mắt lưng tròng. Cô gái run rẩy giấy như con cua nhỏ bị lột vỏ và mất hết sức lực.
Cô ấy không dám tới Huyền Y Phái. Bởi vì Lạc Thiên đã từng nghe qua về sự đáng sợ của thôn Dược Vương. Cô sợ nhìn thấy cảnh tượng này nên luôn cầu nguyện cho nó đừng xảy ra.
Thật không ngờ…tình huống này lại đến nhanh như vậy…
Anna, công chúa nước Y cũng đang theo dõi sát sao trận quyết đấu.
Hiện trường im lặng như tờ. Trương Hạc ngồi ở vị trí phán quyết cũng phải há hốc mồm, cuối cùng thở hắt ra và định đứng dậy.
Đúng lúc này, Trương Hạc phát hiện ra Kiếm lão ở đối diện không hề nhúc nhích, vẫn nhìn chăm chăm lên võ đài, hoàn toàn không có ý định đứng dậy thông báo kết quả trận đối quyết.
“Hả!”, Trương Hạc cảm thấy có gì đó không ổn, vội vàng nhìn theo thì thấy.
Vụt vụt! Lâm Chính vốn đã bị đâm trúng tử huyệt bỗng nhiên lấy ra hai cây châm đâm thẳng lên ngực của Tòng Thảo.
Động tác của anh nhanh như điện xẹt.
“Cái gì?”
Cả hiện trường hoang mang. Người biên tập phát trực tiếp cũng cảm thấy kinh hồn. Người thôn Dược Vương cũng cảm thấy không dám tin
“Bị đâm trúng tử huyệt mà vẫn chưa chết sao! Không thể nào”
Một người đàn ông trung niên đanh mặt. Sự thay đổi đột ngột khiến đám đông không kịp phản ứng.