Chương 2836
Đám người Niệm Sinh tức tốc chạy về phía vườn thuốc. Khi tới nơi, họ thấy trước cổng có vài bóng hình như những bức tượng.
Đó là những người đứng canh vườn thuốc. Họ có thân pháp bất phàm và tất cả đều là những y võ hàng đầu. Thế nhưng lúc này, bọn họ như bị hóa đá, không thể nói chuyện, cũng không thể nhúc nhích, chỉ có thể thở.
Ai cũng tái mặt. Niệm Sinh vội vàng lao tới kiểm tra thì phát hiện trên cổ của những người này đều có một cây châm.
“Bọn họ bị người ta ghim châm khóa huyệt vị rồi”, Niệm Sinh khẽ nói.
“Mau vào trong xem sao”, ông cụ trước đó kêu lên.
Đám đông vội vàng lao vào. Cổng của vườn thuốc được làm từ một loại sắt đặc biệt, có dùng bom cũng không phá vỡ được. Vậy mà lúc này cánh cửa đã bị một lực mạnh nào đó đấm thủng, biến dạng và các mảnh sắt rời đầy ra đất. Một cái lỗ thủng cực lớn đập vào mắt đám đông.
“Đây là…con… con người làm sao?”, có người run rẩy kêu lên.
Sức người có thể đấm thủng cánh cửa này? Vậy thì phải mạnh tới mức nào chứ.
Vừa bước vào trong thì bọn họ đã nhìn thấy cảnh tượng vô cùng thê lương. Toàn bộ những loại dược thảo quý giá trong vườn đều bị nhổ trụi. Ngoài ra, kho thuốc dự trữ những dược liệu cực phẩm ở bên cạnh cũng bị mở ra. Những loại đan dược, dược liệu được bày trên các kệ cũng bị vơ sạch.
“Xong rồi…lần này…xong thật rồi”, Niệm Sinh sững sờ nhìn cảnh tượng trước mặt như một kẻ ngốc.
“Toàn bộ tâm huyết bao đời của thôn Dược Vương, mất hết rồi! Mất hết thật rồi!”, ông cụ trước đó ngồi phịch ra đất, gào khóc.
“Sao lại như thế này chứ…”
“Dược liệu chúng ta vất vả trồng ra được, cả những loại nhân giống từ vùng khác nữa…đều bị cướp cả rồi”.
“Chắc chắn là giả. Chắc chắn là tôi đang nằm mơ…”
“Vườn thuốc của tiên tổ sao lại thành ra như này? Đây là gốc rễ của thôn Dược Vương mà”, ai cũng bàng hoàng. Họ gào khóc và không dám tin vào cảnh tượng trước mặt mình.
“Phải rồi, Tảo Tăng! Tảo Tăng đầu rồi?”, Niệm Sinh đột nhiên nghĩ ra điều gì đó bèn gọi.
Lúc này mọi người mới nhớ ra trong vườn thuốc của tiên tổ vẫn cò một cao thủ ẩn thế tên Tảo Tăng. Tảo Tăng luôn sống trong này với nhiệm vụ chính là dọn dẹp và bảo vệ vườn thuốc.
Tảo Tăng có thực lực phi phàm, là một trong những nhân vật hàng đầu trong thôn Dược Vương. Có Tảo Tăng thì vườn thuốc này mới được bảo vệ bình an vô sự như thế.
Vậy giờ Tảo Tăng đâu? Đám đông tìm kiếm xung quanh nhưng không tìm thấy. Cuối cùng có người kêu lên: “Tảo Tăng ở đây”
Mọi người vội vàng quay qua nhìn thì phát hiện ra Tảo Tăng đang nằm bất động dưới đất ở lối vào nhà kho phía sau.
Lúc này, Tảo Tăng đã bị đánh gãy hai tay và một chân, cơ thể đầy những vết thương. Ông ta đã mất hoàn toàn khả năng chiến đấu, may mà vẫn còn thở được.
Niệm Sinh vội vàng chạy tới định châm cứu cho Tảo Tăng. Nhưng đúng lúc này ông ta phát hiện ra eo và hai cánh tay của Tảo Tăng cũng bị ghim châm bạc. Hai phần ba cây châm đã được đâm vào cơ thể.
“Đây là…Tam Vị Châm Pháp”, một ông cụ kêu lên.
“Niệm Sinh, không được ghim thêm châm. Nếu không sẽ kích hoạt Tam Vị Châm Pháp và Tảo Tăng sẽ chết ngay”.