Chương 3098
“Hơ… Băng Thượng Quân đại nhân, sao tôi có thể mời thế lực bốn phương đến đây để giải vây được?”, Thủ Mệnh tỏ ra mơ hồ, bộ dạng bất lực.
Sau khi thôn Dược Vương bị tiêu diệt, cô ta chỉ là một nhân vật nhỏ bé, nào có năng lực gì?
“Cô không phải người xuất thân từ thôn Dược Vương sao?”.
“Phải… Thần y Lâm là người chính trực, hành y cứu người, tôi vô cùng khâm phục nên mới đi theo cậu ta. Nhìn lại thôn Dược Vương làm chuyện trái đạo đức, đúng là không thể dung thứ”.
“Khoan hãy nói chuyện thôn Dược Vương đã tạo ra bao nhiêu nghiệp, lần này ít nhất nó có thể giúp cô, nói cách khác là giúp thần y Lâm!”.
“Giúp thế nào?”.
“Cô hãy mau báo người của Dương Hoa phát tán tin tức, nói tất cả bảo vật quan trọng của thôn Dược Vương đều nằm trong tay thần y Lâm, nếu giết được thần y Lâm thì có thể lấy truyền thừa của thôn Dược Vương!”.
“Chuyện đó… có tác dụng sao?”.
“Cô dùng thân phận người của thôn Dược Vương công bố tin tức này chắc chắn có tác dụng! Người khác không tin thần y Lâm, không tin Công Tôn Đại Hoàng, nhưng chắc chắn sẽ tin cô!”.
“Được!”.
Thủ Mệnh âm thầm nghiến răng, lập tức lấy điện thoại gọi cho Hùng Giới Thiên.
Băng Thượng Quân nhìn sang phía Lâm Chính.
Bây giờ Lâm Chính đã bị vô số võ giả bao vây.
Nhưng với tác dụng của tiên thiên cương khu, Lâm Chính giống như chiến thần, mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, giống như ra vào chốn không người!
Mặc dù người của Cổ Phái rất đông, các kiểu tấn công từ bốn phương tám hướng giáng xuống như mưa, nhưng khi đánh vào người Lâm Chính lại không có tác dụng gì.
Đòn tấn công của những người này gần như không thể để lại dấu vết gì trên da thịt của Lâm Chính…
Lâm Chính đánh phá suốt một đường, xông thẳng đến chỗ Công Tôn Đại Hoàng.
“Hừ! Tưởng tôi sợ cậu thật sao?”.
Công Tôn Đại Hoàng lạnh lùng quát lên, tuy chỉ có một cánh tay, nhưng vẫn hung dữ đánh về phía Lâm Chính.
Lâm Chính đương nhiên không sợ, trở tay đối chọi.
Có tiên thiên cương khu, Lâm Chính không thể nào chịu thiệt trong những trận so đấu sức mạnh thuần túy này.
Nhưng ngay khi cánh tay hai người đối chọi với nhau…
“Huyễn Ảnh Thủ!”.
Công Tôn Đại Hoàng đột nhiên quát lớn, cánh tay còn lại của ông ta tách ra thành nghìn cánh tay, che phủ khắp người Lâm Chính.
“Hả?”.
Vẻ mặt Lâm Chính thoáng chốc thay đổi, muốn thu chiêu rút lui, nhưng không còn kịp nữa.
Vô số ảo ảnh cánh tay đánh vào các huyệt vị trên người Lâm Chính, hơi dùng sức.
Mặc dù bây giờ Lâm Chính có mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, nhưng… anh không phòng ngự được người khác điểm huyệt.
Công Tôn Đại Hoàng dùng một loại thủ pháp điểm huyệt kỳ diệu che phủ tất cả huyệt đạo trên ngực và tứ chi Lâm Chính.