Chương 3168
“Anh thực sự muốn cho tôi Thiên Kiêu Lệnh này sao?”, Nạp Lan Thiên hít sâu một hơi, kiềm chế sự nôn nóng trong lòng, trầm giọng nói.
“Nếu anh muốn thì tôi có thể cho anh, nhưng điều kiện là anh phải giúp tôi làm một số chuyện”, Lâm Chính nói.
“Anh muốn tôi làm gì?”.
“Tôi nghe nói chủ của Cô Phong các anh có một món bảo bối không tệ, tên là Thiên Huyết Mạn Sơn! Anh có thể lấy cho tôi không?”, Lâm Chính bình thản nói.
“Thiên Huyết Mạn Sơn?”.
Nạp Lan Thiên biến sắc, đanh mắt nhìn Lâm Chính: “Thần y Lâm, yêu cầu này của anh hơi quá đáng đấy! Chắc anh cũng biết đây là vật thành danh của người kia, trước đó ông ta đã dựa vào Thiên Huyết Mạn Sơn này để tung hoành thiên hạ! Sao tôi… có thể lấy được nó chứ?”.
“Vậy thì phải xem anh rồi! Nếu anh lấy được thì lệnh bài này sẽ là của anh, nếu không lấy được… thì cũng không sao cả, hai ra đều không tổn thất gì, anh thấy sao?”, Lâm Chính bình thản nói.
Nạp Lan Thiên nhíu mày suy tư, một lúc lâu không nói gì.
“Được rồi, chào anh”.
Dường như Lâm Chính không muốn ở lại lâu, định lên xe rời đi.
“Khoan đã!”.
Đúng lúc này, Nạp Lan Thiên bỗng kêu lên.
Lâm Chính ngoảnh lại.
“Anh… cần nó muộn nhất vào lúc nào?”, anh ta suy nghĩ một lát rồi lạnh lùng hỏi.
“Ngày mai trước khi mặt trời lặn, nếu đồ được đặt trên bàn làm việc của tôi ở Dương Hoa thì chắc chắn anh sẽ nhìn thấy Thiên Kiêu Lệnh hạng 8 trên bàn làm việc đó!”.
Lâm Chính nói xong liền bảo tài xế giẫm chân ga, chiếc xe phóng đi như bay.
“Anh hãy chờ đó!”.
Nạp Lan Thiên thầm nói.
Trước mộ khe núi như tiên cảnh giữa nhân gian, hai bóng dáng xinh đẹp đang đi vào trong.
Nhưng vừa đi được mấy bước, một bóng dáng áo đen đã chặn hai người họ lại.
“Đại sư tỷ, sư muội, hai người về rồi à?”.
“Phó Lâm sư muội đấy à? Sao thế?”, Hoa Huyền nhìn cô gái áo đen kia.
“Cốc chủ lệnh cho em chờ đại sư tỷ ở đây, mời đại sư tỷ và sư muội nhanh chóng đến gặp bà ấy”, cô gái tên Phó Lâm kia lạnh lùng nói, rồi đi trước dẫn đường.
Hoa Huyền hơi cúi đầu rồi đi sát theo sau.
Nhưng Tinh Xán thì có vẻ vô cùng căng thẳng.
Đi mãi vào sâu trong khe núi có thể nhìn thấy một đầm sen rất lớn.
Hoa sen trong đầm nở rộ, không ít bạch hạc đang đứng ở ven đầm, cảnh sắc như tranh, vô cùng đẹp đẽ.
Đằng sau đầm sen là một lầu các hoành tráng.
Lầu các này rất độc đáo, được làm từ ngọc trúc.
Ngọc trúc tuyệt đẹp không tỳ vết như mỹ ngọc, chẳng khác nào món đồ tinh xảo của tạo hóa. Trên đỉnh lầu các là một cái đài rất lớn, trên đài có một đóa hoa sen khổng lồ, vươn vào tận mây xanh.
Cũng không biết đóa hoa sen này là thật hay giả, nhưng nó sinh động như thật, giống như kiệt tác của tiên nhân.