Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 3260



Chương 3260

“Ra ngoài? Ra ngoài làm gì? Tôi nói cậu hay, Lâm Chính, tôi sẽ không trả lại những thứ đó đâu”, Trương Tinh Vũ hét lên.

“Tôi không nói bà trả lại, nhưng bà nói ra lời như vậy chứng tỏ bà cũng biết những thứ này không phải của bà! Trương Tinh Vũ, tôi khuyên bà một câu, tốt nhất hãy nghĩ cách trả lại những món này về cho chủ nhân của nó. Nếu không, bà sẽ gặp rất nhiều rắc rối!”, Lâm Chính nói.

“Cậu… cậu cút đi cho tôi! Cậu không phải con rể tôi! Cút! Cút!”.

Trương Tinh Vũ tức giận, liên tục gào thét.

Lâm Chính không muốn quan tâm đến bà ta, đi theo người đàn ông kia xuống lầu.

Nào ngờ hai người vừa xuống lầu, vài bóng người đột nhiên nhảy ra, bao vây xung quanh Lâm Chính và người đàn ông không chừa kẽ hở.

Vừa nhìn thì lại là Tô Quảng.

“Đánh cho tôi!”, Tô Quảng bất chấp lý lẽ, phất tay, vung nắm đấm về phía người đàn ông kia.

“Hả?”.

Lâm Chính ngạc nhiên.

Người đàn ông kia thì cười thành tiếng: “Thú vị thật!”.

Nói xong, ông ta trở tay tát vào mặt Tô Quảng.

Tô Quảng xoay một vòng rồi đập mạnh xuống đất, nửa gương mặt sưng vù, mắt lóe ánh sao.

“A Quảng!”.

“Ông Tô!”.

Những người khác vội vàng la lên, ai nấy đều bị dọa sợ.

Sức mạnh của người này lớn thật!

Nhưng phía họ người đông, bọn họ không tin người đàn ông này có thể xử lý hết tất cả bọn họ, tất cả lập tức xông lên.

Tuy nhiên, bọn họ đều là những người trung niên bốn mươi, năm mươi tuổi, ai cũng đầu trọc, đeo kính, hoặc là gầy như que củi, hoặc là bụng phệ, đánh nhau thì sao có thể là đối thủ của người đàn ông?

Không lâu sau.

“Ái!”.

“Đau quá!”.

“Cứu mạng…”.

Tiếng la thảm thiết không ngừng vang lên, mấy người họ đều bị hạ gục.

“Dám đánh lén tôi? Muốn chết à?”.

Trong mắt người đàn ông lộ ra sát ý, không định tha cho đám người Tô Quảng, vung nắm đấm đánh về phía đầu Tô Quảng.

Sát cơ lộ rõ…

Nếu quyền này hạ xuống, có lẽ sẽ đánh xuyên đầu Tô Quảng.

Tô Quảng sợ ngây người.

Thế nhưng quyền còn chưa tới nơi, Lâm Chính đột nhiên đưa tay giữ chặt vai người đó.

“Dừng tay!”.

Lâm Chính quát khẽ.