Chương 3569
“Vậy thì…Tứ đại kiếm vương chính là đội quân cảm tử, dùng mạng để đánh đổi sao?”, Trang Thái Thanh run rẩy nói.
“Trên thực tế, ai ai cũng đều là người cảm tử cả, vì việc tấn công Thương Ám Huyền Thể không khác gì việc đánh đổi cả tính mạng”, Trang Bộ Phàm trông vô cùng chật vật.
Trang Thái Thanh thất kinh. Có lẽ ông ta cũng không ngờ, chú hai của mình lại độc ác đến vậy…
“Trang chủ, cứ thế này thì…nguyên khí của nhà họ Trang sẽ bị tổn hại mất”, Trang Bình Sinh khuyên bảo.
“Nguyên khí tổn hại thì đã làm sao, vẫn còn hơn là việc nhà họ Trang bị tiêu diệt. Hôm nay, nhà họ Trang sử dụng mật pháp và tính mạng của Tứ Đại Kiếm Vương phá vỡ Tiên Thiên Cương Khu của thần y Lâm, mặc dù cơ thể của cậu ta về sau này có thể phục hồi nhưng mỗi lần muốn kích hoạt và duy trì cũng sẽ phải tiêu hao rất nhiều sức lực. Tôi không tin người này có thể duy trì được Tiên Thiên Cương Khu mãi. Sẽ có lúc cậu ta bị kiệt sức. Tới khi đó, chúng ta phản công là được”, Trang Bộ Phàm hừ giọng.
Ánh mắt Trang Thái Thanh trông vô cùng phức tạp. Ông ta không biết phải nói gì. Tứ Đại Kiếm Vương đã bại trận, những cao thủ khác của nhà họ Trương cũng tỏ ra sợ hãi.
Bọn họ cũng không dám làm gì, chỉ biết chém kiếm từ khoảng cách xa để gây rối. Mà kiểu gây rối như vậy thì chẳng khác gì gãi ngứa cho Lâm Chính .
Trong Bát Đại Kiếm Tôn có hai người thực sự không thể nhịn thêm được nữa bèn hét lên vào lao vào chính giữa, định giết Lâm Chính. Thế nhưng dù cả hai có phối hợp thì cũng bị Lâm Chính xử gọn trong đám khói mù.
“Á”, lần này thì tất cả cảm thấy sợ thực sự. Bao gồm cả người của sơn trang Huyết Kiếm.
“Lao lên đi chứ! Tiếp tục lao lên cho tôi! Các người đứng ngây ra đó làm gì!”, Trang Bộ Phàm hét lớn.
Ban đầu còn có rải rác vài người phối hợp. Thế nhưng họ cứ lao vào đám khói độc chưa được bao lâu thì đều bị hạ gục. Đám khói độc này giống như một cái máy xay thịt, dù có vào bao nhiêu người thì cũng không xi nhê gì.
Thế là sau đó chẳng còn ai dám lao lên nữa. Lâm Chính đi thẳng về phía Trang Bộ Phàm.
Trang Bộ Phàm tối sầm mặt.
“Trang chủ đang gọi các người đấy, còn không mau ra tay?”, Trang Bình Sinh cũng quát lên.
“Không đi, tôi không đi…”
“Đi chẳng khác gì chui đầu vào rọ!”
“Tứ Đại Kiếm Vương đều chết cả rồi! Chúng tôi giao đấu với cậu ta khác gì là tự sát?”
“Tóm lại là tôi không đi!”
“Tôi cũng vậy!”
Tất cả đều lên tiếng. Mặc dù ở đây có nhiều người là người nhà họ Trang nhưng với hành động ngu ngốc thế kia thì họ không làm.
Trang Bộ Phàm siết chặt nắm đấm: “Các người to gan lắm, dám chống lại cả mệnh lệnh của gia chủ. Các người chán sống rồi đúng không?”
“Gia chủ, chúng tôi không phải là đối thủ của cậu ta. Nếu mà cứ lao lên thì khác gì tự sát…”
“Mong gia chủ tha tội!”
Đám đông đồng loạt kêu lên. Trang Bộ Phàm thấy vậy thì càng điên máu hơn.
“Anh hai, đừng nóng! Chuyện tới nước này cũng không thể trách họ được. Dù sao thì đến cả các cao thủ cũng đều mất mạng. Bọn họ nhụt chí cũng là đương nhiên. Nếu anh muốn họ lấy lại dũng khí thì anh phải làm gương trước”, Trương Bình Sinh khẽ nói.
“Ý của chú là gì? Tôi xông lên trước sao?”