Chương 3574
Ngón tay bị cứa rách, máu tươi nhuộm đỏ thanh trường kiếm.
Thanh kiếm bỗng chốc trở nên yêu dị đáng sợ.
Trang Bộ Phàm cầm kiếm, chậm rãi đi về phía Lâm Chính.
Sát khí nồng đậm.
Nhưng Lâm Chính nhếch môi, vẻ mặt vô cùng bình thản.
“Trang Bộ Phàm, có lẽ ông đã tính nhầm rồi”.
“Là sao?”, Trang Bộ Phàm bình tĩnh hỏi.
“Ông nghĩ bây giờ tôi đã bị tộc nhân của ông làm cho gần kiệt sức, nên mới dám ra tay, nhưng thực ra, mấy vết thương trên người tôi chẳng là gì cả”, Lâm Chính lắc đầu nói: “Lẽ nào ông đã quên rồi sao? Tôi… là một y võ! Tôi cũng là thần y mạnh nhất hiện giờ!”.
Dứt lời, Lâm Chính liền thả thanh kiếm trong tay xuống, giơ bàn tay dính đầy máu lên, chậm rãi để lại gần lồng ngực mình.
“Cái gì?”.
Hơi thở Trang Bộ Phàm như nghẹn lại, đôi mắt gấp gáp nhìn về phía Lâm Chính.
Lúc này ông ta mới phát hiện giữa năm ngón tay Lâm Chính đều là châm bạc, cùng với động tác của anh, tất cả số châm bạc này đều đâm vào người anh.
Sau đó.
Ầm!
Cơ thể Lâm Chính lại phóng ra một luồng khí tức.
Nhưng khí tức lần này không còn là độc khí, mà là… huyết khí.
“Hỏng rồi!”.
“Anh hai, cẩn thận!”.
“Trang chủ!”.
Người nhà họ Trang cuống cuồng kêu lên, Trang Bình Sinh, Trang Thái Thanh xông tới, định kéo Trang Bộ Phàm lại.
Nhưng sao Trang Bộ Phàm chịu chứ?
“Hư trương thanh thế! Chắc chắn là cậu ta đang hư trương thanh thế!”.
Trang Bộ Phàm khẽ gầm lên, không lùi mà còn tiến, cầm kiếm xông tới, chém về phía đầu Lâm Chính.
“Chết đi! Tàn Dương Huyết Kiếm Trảm!”.
Keng!
Thanh kiếm sắc dính đầy máu tươi kia bắn ra kiếm quang vô tận, Trang Bộ Phàm dồn hết toàn bộ sức lực vào nó.
Đến mức thanh kiếm phóng ra kiếm uy tuyệt thế vô song trước nay chưa từng thấy.
Ầm! Ầm! Ầm!
Kiếm chưa đến, nhưng kiếm uy đã làm chấn động mặt đất chỗ Lâm Chính đang đứng.
Mặt đất bị kiếm uy làm cho sụp xuống, nứt toác…
Ngay cả mọi người xung quang cũng bị kiếm uy làm cho chấn động bay đi, cho dù là Trang Bình Sinh, Trang Thái Thanh cũng không thể chống lại được.