Chương 3582
Nếu đánh lén Lâm Chính vào lúc này, thì chắc chắn xác suất thành công là rất lớn.
Trang Thái Thanh nghe thấy thế cũng lập tức trở nên kích động.
Nhưng Trang Bình Sinh lại lắc đầu: “Không được”.
“Tại sao?”.
“Nếu chúng ta ra tay, chắc chắn Mã quản gia sẽ không vui và ra tay ngăn cản. Anh không nhìn thấy ông ấy không cho phép chúng ta lại gần, đồng thời đứng bên cạnh thần y Lâm sao? Ông ấy đang đề phòng chúng ta và bảo vệ thần y Lâm. Mã quản gia có thực lực trác tuyệt, hơn xa chúng ta, chúng ta không có bất cứ cơ hội nào đâu. Nếu đã vậy thì hãy buông tay, làm hòa với thần y Lâm đi”.
“Nhưng nếu thần y Lâm không chữa được cho trang chủ thì làm sao? Phải biết rằng, nếu chúng ta giao hảo với thần y Lâm thì sẽ đắc tội với Phiêu Nhai Các. Thần y Lâm đã giết người của Phiêu Nhai Các, đến lúc Phiêu Nhai Các tìm tới tính sổ, thì chúng ta phải làm sao?”, người bên cạnh nói.
Trang Bình Sinh hít sâu một hơi, nhắm mắt lại suy nghĩ.
Một lát sau, ông ta khàn giọng nói: “Không ai được làm bừa, cứ xem thôi là được”.
“Ông ba!”.
Một số người không cam lòng.
Nhưng Trang Bình Sinh đã quyết, bọn họ cũng chỉ có thể nghe theo.
“Ông ta mất quá nhiều máu, phải truyền máu, Trang Hồng Nhạn, cô lại đây”, Lâm Chính nói.
“Được”, Trang Hồng Nhạn chạy bước nhỏ tới.
Chỉ thấy Lâm Chính nhặt luôn thanh kiếm dưới đất lên, vung về phía Trang Hồng Nhạn.
“Cẩn thận!”, có người kêu lên.
“Câm miệng!”, Mã quản gia tức giận quát.
Mọi người sửng sốt, lúc này mới phát hiện ra Lâm Chính cứa rách cổ tay Trang Hồng Nhạn, dùng châm bạc dẫn máu, truyền vào người Trang Bộ Phàm.
Nhất thời, không ai dám nói gì.
Lại nửa tiếng nữa trôi qua, cuối cùng Lâm Chính cũng dừng lại.
“Được rồi, đưa ông ta về điều dưỡng đi”, Lâm Chính nói.
“Vậy là được rồi sao?”, Trang Hồng Nhạn ngạc nhiên hỏi.
“Phải”.
“Nhưng tim bố tôi… vẫn chưa đập mà”.
“Tôi đã nói rồi còn gì, phải điều dưỡng. Điều dưỡng một thời gian, chức năng tim của ông ta sẽ dần hồi phục, việc này cần một quá trình”, Lâm Chính giải thích.
Mọi người nửa tin nửa ngờ.
“Thần y Lâm, anh không lừa chúng tôi đấy chứ? Bây giờ ông ấy vẫn là người chết mà!”.
“Các anh không tin tôi?”.
“Không phải không tin, chỉ là…”
Sắc mặt của người nhà họ Trang có vẻ lúng túng.
Lâm Chính chần chừ một lát rồi gật đầu đáp: “Được, bây giờ tôi sẽ khiến tim ông ta đập trở lại, nhưng cưỡng chế khiến tim ông ta đập lại sẽ gây tổn thương rất lớn, đến lúc đó có hậu quả gì thì đừng trách tôi”.
Dứt lời, anh lại dùng châm bạc đâm mấy cái vào thi thể của Trang Bộ Phàm.
Chẳng mấy chốc.