Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 3675



Chương 3675

Khoảnh khắc đầu ngón tay ông ta chạm vào bàn tay Lâm Chính, cánh tay trái của Lâm Chính nổ tung, da thịt xương cốt đều bị đánh nát thành sương máu.

“Ư…”.

Cơn đau kịch liệt khiến Lâm Chính suýt ngất đi.

Đây là thực lực của tông chủ Huyết Ma Tông?

Rốt cuộc ông ta mạnh đến mức nào?

Lâm Chính chưa bao giờ nghĩ rằng đến cả một ngón tay của tông chủ Huyết Môn mà anh cũng không đỡ được.

Thật quá đáng sợ! Lâm Chính cảm thấy da đầu tê dại. Anh trố tròn mắt. Lúc này, cuối cùng anh cũng biết thế nào là ‘người giỏi sẽ có người giỏi hơn’

“Chết đi!”, Tông chủ Huyết Ma Tông cũng chẳng buồn khách khí. Ông ta tung đòn sát phạt.

Tay còn lại của ông ta đưa lên, siết Lâm Chính từ khoảng cách xa. Trong nháy mắt, Lâm Chính cảm nhận được một luồng sức mạnh quấn lấy cơ thể mình.

Anh cúi xuống nhìn thì thấy đám khí tức màu đỏ máu tạo thành một bàn tay siết lấy cơ thể anh như muốn bóp nát anh ra.

Lâm Chính bặm môi, anh vội vàng búng tay. Vụt. Một cây châm phóng ra, đâm vào nách của tông chủ Huyết Ma Tông.

Cánh tay đó của ông ta lập tức cứng đơ. Bảy cao thủ cũng đồng thời lao tới. Tông chủ bất lực, đành phải quay lại phản công. Lâm Chính thoát ra khỏi luồng khí tức quỷ dị và bỏ chạy tiếp. Thế nhưng người của Huyết Ma Tông từ bốn phía xuất hiện khiến anh trở nên chật vật.

“Thần y Lâm, cậu không thoát được đâu, mau đầu hàng đi”, đại trưởng lão cùng tam trưởng lão dẫn đầu. Mặc dù bọn họ cũng bị trầy da tróc vẩy nhưng vì đông người nên Lâm Chính lập tức bị kiểm soát.

Anh cũng chẳng hề nương tay, liên tục phóng châm và dội nắm đấm. Tất cả những kẻ bị anh tấn công đều chết ngay tại chỗ. Nhưng dù như vậy thì tình huống vẫn bất lợi cho anh.

Anh vừa đấm được một tên đệ tử của Huyết Ma Tông thì cũng lập tức bị lĩnh một đòn.

Phụt! Lâm Chính nôn ra máu, ngã ra đất. Đợi đến khi anh đứng dậy được thì phát hiện ra người tấn công mình chính là tông chủ Huyết Ma Tông. Mặc dù ông ta bị bảy người bao vây nhưng mục đích chính của ông ta vẫn là Huyết Hoàng Linh Chi.

Vì vậy ông ta cố gắng tách khỏi sự kiểm soát của họ, giết Lâm Chính và lấy Huyết Hoàng Linh Chi. Tình hình hiện tại của Lâm Chính khá nguy hiểm.

Lúc này anh chỉ còn lại một cánh tay, bị thương nặng, sao có thể đối phó được với nhiều kẻ địch như vậy? Còn tiếp tục như thế này thì chỉ có nước chết thôi. Anh lau máu nơi khóe miệng, bước về phía tông chủ, rồi đột nhiên nhếch miệng cười và phóng ra châm bạc.

“Cẩn thận châm bạc của cậu ta”, đại trưởng lão hô lên.

Những đệ tử định lao về phía anh lập tức khựng bước. Lâm Chính thấy vậy bèn quay đầu bỏ chạy.

Chẳng có ai chặn anh lại. Bởi vì hướng mà anh bỏ chạy chính là vị trí của Huyết Ma Tông.

“Sao thế? Thần y Lâm, cậu định trốn vào Huyết Ma Tông của chúng tôi sao? Vậy khác gì dê vào miệng cọp! Cậu không thoát được đâu”.

Đại trưởng lão bật cười và phất tay: “Đuổi theo cho tôi”

Tông chủ đuổi theo Lâm Chính nhưng bị bảy người kia gây vướng chân vướng tay. Ông ta hét lên: “Điều động toàn bộ sức mạnh của Huyết Ma Tông. Nhất định phải bắt được thần y Lâm, lấy lại Huyết Hoàng Linh Chi! Tôi sẽ xử lý bảy người này trước. Giết được bảy con chuột này sẽ giết đến thần y Lâm”.

“Tuân lệnh!”, đám đông hô vang, lập tức có trưởng lão lấy điện thoại ra, gọi cho người của Huyết Ma Tông. Bọn họ nhanh chóng có mặt. Một lượng lớn cao thủ lao ra với ý đồ bao vây Lâm Chính. Thế nhưng bọn họ đợi cả một hồi mà không thấy bóng dáng của anh đâu.