Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 3682



Chương 3682

Lâm Chính không ngờ ông cụ lại có nhiều Lạc Linh Huyết như vậy. Hơn nữa còn giấu dưới da bao năm qua mà người của Huyết Ma Tông không hề phát hiện ra.

“Người ta đều nói người của Huyết Ma Tông giảo hoạt nhưng thực ra là ngốc lắm. Lúc tôi bị bắt, tôi đã cố tính lột da bên tay trái, đắp sang tay phải. Nhìn thì có vẻ như cả hai tay của tôi đều bị thương, nhưng thực ra là để giấu đi Lạc Linh Huyết. Người trẻ, công phu của tôi đã không còn. Mặc dù dựa vào Lạc Linh Huyết vẫn có thể tu luyện lại được nhưng tôi cũng nhiều tuổi rồi. Vì vậy Lạc Linh Huyết này dành tặng cậu. Cậu có được 30 giọt rồi thì có thể luyện cơ thể võ thần. Lúc đó người của Huyết Ma Tông sẽ không làm gì được cậu hết”, ông cụ nói giọng khàn khàn khàn rồi cắn cổ tay, chuyển Lạc Linh Huyết cho Lâm Chính.

Nhìn 30 giọt Lạc Linh Huyết lấp lánh, Lâm Chính có phần bất ngờ.

Ba mươi giọt đấy. Có nằm mơ anh cũng không ngờ. E rằng chẳng ai có được nhiều Lạc Linh Huyết như thế trên đời này.

“Giờ tôi sẽ chỉ cho cậu làm thế nào để luyện thành cơ thể võ thần”, giọng của ông cụ càng lúc càng yếu ớt.

Lâm Chính ý thức được điều đó. Ông ta giờ đã không còn Lạc Linh Huyết nên cơ thể yếu đi nhiều. Dù Lâm Chính có cố gắng duy trì mạng sống cho ông ta đi chăng nữa.

Điều kiện ở đây quá thiếu thốn. Không có thuốc men, máy móc gì nên anh cũng chẳng có gì để đảm bảo.

“Thời gian của tôi không còn nhiều nữa, vì vậy những tâm pháp khẩu quyết tiếp theo tôi chỉ đọc một lần. Cậu nhất định phải nghe cho kỹ, rõ chưa?”

“Vâng! Tiền bối!”, Lâm Chính nghiêm túc gật đầu.

Ông cụ cười vui vẻ và bắt đầu đọc: “Độ ngân hữu không, dĩ võ truyền thần, đại địa hữu thể, dĩ t@m hội hồn…”

Ông cụ đọc từng câu, tốc độ không quá nhanh như sợ Lâm Chính không kịp ghi nhớ. Lâm Chính cũng lẩm nhẩm đọc theo, vừa đọc vừa bừng tỉnh.

Rầm! Lúc này, cửa của cấm địa đột nhiên vang lên âm thanh nặng nề. Huyết Ma Tông bắt đầu xông vào.

Mắt khóa đã bị Lâm Chính ghim chặt, bọn họ không thể nào dùng khóa dự phòng để mở ra được. Bất lực, họ đành phải phá cửa. Thế nhưng cửa do tông chủ đời thứ 19 tạo ra nên đâu có dễ gì mà phá được.

Lâm Chính tiếp tục nghe ông cụ giảng. Ông cụ cũng không dừng lại, tiếp tục giải thích cho Lâm Chính.

Rầm!

Rầm!

Càng phá thì cánh cửa càng siết chặt hơn. Âm thanh cũng ngày càng dữ dội.

Cả quả núi rung lên. Mặt đất cũng chấn động. Thế nhưng hai người vẫn không hề phân tâm. Cứ thế cả một ngày trôi qua, ông cụ mới nói được hết về phương thức kích hoạt Vũ Thần Khu.

Không đợi Lâm Chính kịp hồi tưởng, ông cụ bắt đầu truyền thụ tới công pháp: “Thực ra không có cái gọi là phương pháp tu luyện tiềm ẩn của Huyết Ma Chú. Tin đồn đó là do tôi tạo ra thôi. Tôi cố ý làm vậy là để thăm dò tông chủ Huyết Ma Tông khi đó, để xem ông ta thế nào. Thật không ngờ ông ta lại nham hiểm như vậy. Trong lúc tôi không đề phòng nhất thì ông ta đã lừa tôi”.

“Dù tất cả là do tôi bịa ra nhưng trên thực tế thần công của tôi cũng không hề thua kém Huyết Ma Chú”.

Ông cụ lại nói thêm, cứ thế ba ngày trôi qua. Lúc này, ông cụ đã trở nên yếu lắm rồi. Đừng nói là nói, chỉ riêng việc ngẩng đầu lên thôi cũng vô cùng khó khăn.

Cuối cùng thì ông ta cũng không chịu được nữa, đổ cả người ra đất. Lâm Chính vội vàng mở mắt, lao tới đỡ ông cụ dậy, đồng thời rút châm ra, đâm vào cổ tay ông ta.

Hơi thở của ông cụ trở nên đều hơn. Tuy nhiên vẫn rất yếu.