Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 3727



Chương 3727

Ầm!

Sức mạnh bùng nổ.

Nơi cánh tay hai người va chạm lan ra một vòng hoa văn sức mạnh màu trắng đáng sợ. Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão bị đánh bay, cột trụ trong cả đại điện cũng bị đánh sập hoàn toàn.

Nếu là trước kia, Lâm Chính chắc chắn không thể chịu được đòn này.

Nhưng bây giờ… anh lại có thể đứng vững tại chỗ, không suy suyển, miễn cưỡng đối kháng với tông chủ Huyết Ma Tông!

“Hả?”.

Tông chủ Huyết Ma Tông cực kỳ bất ngờ, có lẽ là không ngờ Lâm Chính lại đỡ được một cách hoàn hảo.

Ầm!

Một giây sau, Lâm Chính giơ thẳng chân, đạp vào bụng tông chủ Huyết Ma Tông.

Rầm!

Tông chủ Huyết Ma Tông không kịp đề phòng, lùi lại hai bước.

Ông ta không bị thương, nhưng nhìn dấu chân nơi bụng mình, vẻ mặt lập tức âm trầm.

Chưa từng có ai dám dùng chân đạp ông ta.

Chuyện này còn khiến ông tức giận hơn cả việc làm ông ta bị thương.

“Tôi thừa nhận cơ thể võ thần của cậu rất lợi hại, kim cương bất hoại, bất tử bất diệt, nhưng, thần y Lâm, chỉ có cơ thể võ thần thì không thể đối phó được tôi!”.

Tông chủ Huyết Ma Tông trở nên nghiêm túc hơn, lạnh giọng nói: “Cậu chỉ là một con rùa giỏi chịu đòn, cậu không giết được tôi! Trái lại, tôi không tin vỏ rùa của cậu có thể bảo vệ cậu cả đời! Bây giờ, tôi sẽ cho cậu thấy Huyết Ma Thần Công của tôi!”.

Nói xong, hai mắt tông chủ Huyết Ma Tông đột nhiên trở nên đỏ như máu, ông ta bước tới trước một bước.

Phù!

Bên ngoài da của ông ta xuất hiện nhiều huyết quản trông rất dữ tợn.

Một luồng khí ý lạnh lẽo âm tà bao trùm cả trong lẫn ngoài đại điện…

Tuy tông chủ Huyết Ma Tông nói lời ngạo mạn, nhưng lại không dám tự đại.

Biểu hiện của Lâm Chính trước kia đã đủ chứng minh thực lực của anh, không biết đã mạnh hơn bao nhiêu lần so với trước đây. Nếu lúc này tông chủ Huyết Ma Tông còn xem thường Lâm Chính thì rõ là ngu si dốt nát.

Tông chủ Huyết Ma Tông vận chuyển công pháp, cả đại điện vô cùng lạnh lẽo.

Trong không khí hòa lẫn mùi máu tanh khiến người ta buồn nôn.

Lúc này tông chủ Huyết Ma Tông càng trở nên đáng sợ hơn.

Ông ta nhìn chằm chằm Lâm Chính, đột nhiên lộ ra nụ cười dữ tợn, hai tay giơ lên tóm về phía Lâm Chính từ xa.

Lâm Chính âm thầm hừ một tiếng, vội vàng đạp hai chân về sau, lui ra khỏi đại điện.

Ầm!

Khoảnh khắc anh chạy đi, vị trí mà anh đứng nhanh chóng ngưng tụ thành một làn sương máu, sau đó nổ tung.

Mặt đất nơi đó bị xuyên thủng, nhiều chất lỏng giống như máu chảy vào trong men theo mặt đất bị xuyên thủng.

Thật đáng sợ!