Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 3761



Chương 3761

Tô Nhu cảm thấy đầu óc mình trống rỗng, đang định xem thêm.

Xẹt!

Màn hình của phòng livestream bỗng bị bên quản lý app ngắt giữa chừng.

“Có chuyện gì vậy? Vừa nãy hình như tôi nhìn thấy thần y Lâm và đám Nông Hào…”, Tô Nhu vội nhìn về phía quản lý Vương.

Quản lý Vương mỉm cười: “Cô Tô Nhu, nếu tôi đoán không nhầm thì có lẽ Chủ tịch Lâm đã đích thân đến Bồ Thành, giúp cô giải quyết chuyện nhà họ Nông”.

Tô Nhu há hốc miệng.

Trương Tinh Vũ thì vô cùng mừng rỡ.

“Hả? Chủ tịch Lâm đến rồi sao? Con rể tương lai của tôi đến rồi! Ha ha, tốt, tốt lắm! Con gái, chúng ta không cần phải sợ nữa rồi!”, Trương Tinh Vũ khua tay múa chân, cũng vội vàng mở điện thoại ra. Nhìn thấy chuyện thần y Lâm đến Bồ Thành ầm ĩ trên mạng, bà ta lại càng kích động đến mức toàn thân run rẩy.

“Coi như tai qua nạn khỏi rồi”, Tô Quảng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng Tô Nhu lại có chút khó hiểu.

Tại sao… Chủ tịch Lâm lại bất ngờ xuất hiện ở Bồ Thành?

Chẳng phải anh nên ở Giang Thành sao?

Dù sao học viện Huyền Y Phái xảy ra nhiều chuyện như vậy, Mã Hải cũng đang dưỡng bệnh, anh không ở Giang Thành chủ trì đại cục mà đến đây làm gì?

Là người của công ty chi nhánh thông báo sao?

Nhưng cô mới đến công ty chi nhánh chưa được bao lâu, cho dù quản lý Vương báo cho Chủ tịch Lâm biết thì anh cũng không thể đến Bồ Thành trong thời gian ngắn như vậy được.

Hơn nữa… theo lý mà nói, người xuất hiện ở câu lạc bộ Dạ Lang chẳng phải nên là Lâm Chính sao?

Lẽ nào… Lâm Chính… thực sự là Chủ tịch Lâm?

“Không thể nào! Tuyệt đối không thể!”.

“Lâm Chính và thần y Lâm khác nhau hoàn toàn! Sao bọn họ lại là một người được chứ?”.

“Nhưng thỉnh thoảng Lâm Chính hay nói những lời kỳ lạ, nói mình chính là thần y Lâm, lẽ nào anh vẫn luôn nói sự thật sao?”.

“Không đúng! Nếu là thật thì tại sao bao nhiêu năm nay mình không phát hiện ra? Tuy không ngủ cùng nhau, nhưng anh ấy vẫn luôn ở ngay dưới mí mắt mình mà”.

“Nhưng việc Lâm Chính có điện thoại của thần y Lâm… thì giải thích thế nào đây?”.

Vô số nghi vấn, vô số điểm khó hiểu xoay mòng mòng trong đầu Tô Nhu.

Cô đau khổ ôm đầu, cảm giác đầu đau như muốn nứt ra.

“Con gái, con sao thế? Con không sao chứ?”.

Trương Tinh Vũ ở bên cạnh vội nói đầy quan tâm.

“Không có gì ạ…”

Tô Nhu lắc đầu.

Cô quyết định chờ Lâm Chính trở về sẽ hỏi cho ra nhẽ.

Dù thế nào cô cũng phải làm rõ sự nghi ngờ của mình.

Xác định xem rốt cuộc người chồng này của mình có phải là thần y Lâm hay không…

Tuy hiện giờ nghĩ tới Tô Nhu vẫn cảm thấy quá hoang đường.

Nhưng cô bắt buộc phải làm rõ.