Chương 3995
Lúc này, một tiếng chuông du dương lan ra khắp thiên cung Trường Sinh.
Tiếng chuông vang lên ở thời điểm này có nghĩa buổi học sáng đã bắt đầu.
Buổi học sáng ở thiên cung Trường Sinh thường bắt đầu vào lúc tám giờ sáng.
“Tôn trưởng, đến giờ rồi!”, đệ tử ở bên cạnh nhắc nhở.
“Được! Tôi tuyên bố trận quyết đấu bắt đầu!”.
Người phụ nữ xinh đẹp lập tức đứng dậy, lớn tiếng hô.
Bà ta dứt lời, tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc.
Dưới cây hoa đào, Tử Diểu nghiêng mắt nhìn.
Trên tảng đá phía Nam, hai bóng người cũng đang quan sát từ xa.
“Người đó chính là Lâm Chính sao?”.
“Bẩm tôn trưởng, đúng ạ”.
“Người đó… sao lại có cảm giác quen thuộc thế nhỉ? Hình như đã gặp ở đâu đó?”, ông lão nói giọng khàn khàn.
“Lẽ nào là con cháu một vị cố nhân nào đó của tôn trưởng, cho nên mới cảm thấy quen thuộc?”, thanh niên ở cạnh khẽ cười nói.
“Không, chắc chắn không phải! Cảm giác này không phải cảm giác quen thuộc của con cháu cố nhân… Tôi cũng không nói rõ được là cảm giác gì…”.
“Vậy tôn trưởng tiếp tục xem xem, có lẽ lát nữa nhớ ra được thì sao”.
Hiện trường yên tĩnh lại.
Tất cả mọi người đều nín thở, chăm chú nhìn ba người ở chính giữa đài Y Thánh.
Từ Tài Quang đứng ở một bên.
Để Tiết Tường và Lâm Chính đứng đối diện nhau.
Ngũ tôn trưởng dứt lời, bây giờ đã là trận đấu y sinh tử.
“Nào, Lâm Chính, để tôi xem xem rốt cuộc cậu có bao nhiêu cân lượng! Ra tay đi!”, Tiết Tường nheo mắt cười, trong mắt ngập tràn vẻ sâu xa.
Hắn hoàn toàn không để anh vào mắt.
Lâm Chính lại lắc đầu: “Chỉ một mình anh hoàn toàn không đủ cho tôi đánh. Từ Tài Quang, anh không lên cùng sao?”.
Từ Tài Quang lại khẽ lắc đầu.
“Thật không biết điều! Đánh bại Tiết Tường trước rồi hãy nói”.
“Thôi được, nếu vậy thì tôi ra tay trước là được, chỉ hi vọng lát nữa anh đừng hối hận!”.
Lâm Chính nói, sau đó cất bước đi về phía Tiết Tường.
Đấu y ở thiên cung không giống với đấu y truyền thống!
Đệ tử thiên cung Trường Sinh hầu như ai cũng là y võ, bọn họ tinh thông y thuật, cũng biết dùng y thuật giết người.
Đấu y ở đây sử dụng tất cả y thuật mình học được dồn đối phương vào chỗ chết.
Dùng châm!
Dùng độc!
Điểm huyệt!
Cắt đứt mạch!