Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4125



Chương 4125

Anh vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều biến sắc.

“Đồ khốn kiếp! Cậu có ý gì?”.

“Cậu đang chỉ trích chưởng môn của chúng tôi sao?”.

“Đúng là to gan!”.

Tiếng hò hét lại vang lên.

Lần này tất cả mọi người đều ngồi không yên.

Ngay cả Chấn Hám Sơn cũng cảm thấy không tin nổi, vội vàng hô khẽ: “Cậu Lâm, cậu… cậu ăn nói cẩn thận một chút!”.

Nhưng Lâm Chính không quan tâm.

Lăng chưởng môn khẽ gật đầu, trên mặt không có vẻ giận dữ, nhưng hình như không muốn nói thêm nữa.

“Chuyện của Vệ Tân Kiếm tôi quả thật không biết, nhưng dù thế nào thì đây cũng là chuyện của Tử Huyền Thiên tôi, chưa đến lượt cậu nhúng tay vào. Cậu Lâm, tuy thực lực của cậu trác tuyệt, có thể gọi là yêu nghiệt, nhưng cậu quá ngông cuồng. Hơn nữa, thiên cung Trường Sinh và Tử Huyền Thiên từ chuyện Thần Ngạo Tập vẫn chưa chấm dứt, hai bên không phải quan hệ bạn bè. Nếu cậu vô lễ như vậy, tôi cũng không cần phải khách sáo với cậu nữa!”.

Nói xong, ông ta phất tay: “Người đâu!”.

Lâm Chính nhíu mày, âm thầm siết chặt nắm đấm, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.

Cao thủ của Tử Huyền Thiên ở xung quanh cũng đã chuẩn bị tư thế.

Chỉ cần Lăng chưởng môn ra lệnh, bọn họ sẽ xông lên khống chế Lâm Chính ngay lập tức.

Đúng lúc đó, Chấn Hám Sơn đột nhiên chạy lên điện.

“Chưởng môn, không được!”.

“Ồ?”, Lăng chưởng môn nhíu mày, nghiêng đầu hỏi: “Hám Sơn, ông còn gì muốn nói?”.

Chấn Hám Sơn vội vàng chạy đến bên cạnh Lăng chưởng môn, nhỏ giọng nói: “Chưởng môn, không thể xử lý Lâm Chính! Người này có lợi ích rất lớn cho Tử Huyền Thiên chúng ta!”.

“Sao lại nói vậy?”, Lăng chưởng môn khó hiểu hỏi.

Chấn Hám Sơn lại nhỏ giọng nói: “Chưởng môn, ông cảm thấy thực lực của người này thế nào?”.

“Có cơ thể võ thần, siêu phàm vượt trội, vả lại tâm tính của cậu ta cũng rất đặc biệt. Đệ tử Tử Huyền Thiên chúng ta không thể so bì, phải là cấp bậc nguyên lão mới có thể áp chế được cậu ta”.

“Thiên phú của cậu ta thì sao?”, Chấn Hám Sơn lại hỏi.

Lăng chưởng môn nghe vậy, nhìn chằm chằm Lâm Chính một lúc, nói: “Có thể gọi là yêu nghiệt!”.

“Vậy là được rồi”.

“Sao? Hám Sơn, ông đang lo tôi không giải quyết được người này sao? Tuy cơ thể võ thần mạnh, nhưng tôi muốn khiến cậu ta đổ máu cũng không phải chuyện gì khó!”, Lăng chưởng môn bình tĩnh nói, trong lời nói để lộ sự tự tin cực cao.

Đây tuyệt đối không phải lời nói khoa trương.

Ngay cả Lâm Chính cũng không cảm thấy mình có thể chống lại được nhiều cao thủ của Tử Huyền Thiên ở đây.

Chấn Hám Sơn lại lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Chưởng môn, không phải tôi lo ông không giải quyết được cậu ta, tôi chỉ thấy hoàn toàn không cần thiết phải ra tay với cậu ta”.