Chương 4172
“Đại tôn trưởng, bây giờ tôn trưởng còn gì để nói nữa không? Tôn trưởng hãy nhìn xem sợi gân mạch này đã khai chưa?”, Lâm Chính cao giọng nói, giọng nói còn hơi run rẩy vì đau đớn.
“Tốt lắm! Lâm Chính, cậu làm rất tốt! Khai mạch tôi thể! Đúng là như vậy, cậu không nói dối!”, Đại tôn trưởng gật đầu liên tục.
“Nếu đã vậy thì phiền Đại tôn trưởng thả người của Thượng Thanh Cung ra, đừng làm khó Nhị tôn trưởng nữa”.
“Cậu yên tâm, tôi sẽ không làm khó bọn họ đâu, tất cả tản ra!”, Đại tôn trưởng vung tay lên.
Người của 5 cung 10 điện đang bao vây các đệ tử của Thượng Thanh Cung đều lần lượt lùi lại, chừa ra một con đường rời khỏi Vô Dục Cung.
“Nhị tôn trưởng, đưa bọn họ đi đi”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
Nhị tôn trưởng nhìn Lâm Chính, không trả lời anh, mà nói với Đại tôn trưởng: “Đại tôn trưởng, nếu Lâm Chính đã chứng minh được những lời mình nói là thật, thì phiền ông ghi lại cách tu luyện cơ thể võ thần, sau đó thả chúng tôi đi!”.
“Các ông?”.
“Lâm Chính cũng là người của Thượng Thanh Cung chúng tôi, sao cậu ấy lại không được đi chứ?”.
“Cách tu luyện cơ thể võ thần vẫn còn rất nhiều chỗ khó hiểu, cần Lâm Chính giải đáp cho chúng tôi, sao cậu ta có thể đi được chứ?”.
“Giải đáp? Đại tôn trưởng, ý ông là sao?”.
“Bổn tôn trưởng định bảo Lâm Chính ở lại Vô Dục Cung ba ngày! Sau ba ngày, cậu ta sẽ được đi!”.
“Không được!”.
Nhị tôn trưởng phản đối kịch liệt.
Ở lại ba ngày?
Sợ rằng Lâm Chính vào ở không đến một ngày, đã bị đám người Đại tôn trưởng đày đọa đến chết rồi!
Phải biết rằng, thứ bọn họ nhìn trúng không chỉ là phương pháp tu luyện cơ thể võ thần, mà còn cả Lạc Linh Huyết trong tay Lâm Chính.
Ngặt nỗi trước đó Tam tôn trưởng đã hứa trước mặt vô số đệ tử là sẽ ban lại Lạc Linh Huyết cho Lâm Chính, nên dù bọn họ muốn cưỡng chế thu hồi cũng không được.
Nếu đã không thể cưỡng chế thu hồi Lạc Linh Huyết, thì cách tốt nhất chính là khiến Lâm Chính chết ngoài ý muốn. Như vậy chẳng phải Lạc Linh Huyết sẽ danh chính ngôn thuận trở lại tay bọn họ sao?
“Nhị tôn trưởng, được hay không không phải do ông quyết định! Chuyện này không liên quan đến ông, quyền quyết định nằm trong tay Lâm Chính!”, Tam tôn trưởng bình thản nói.
Nhị tôn trưởng biến sắc, không đáp lại ông ta.
“Lâm Chính, cậu thấy sao?”, Đại tôn trưởng lớn tiếng hỏi.
“Đệ tử đồng ý!”, Lâm Chính gật đầu đồng ý không chút do dự.
“Cái gì?”.
Nhị tôn trưởng quay phắt lại, nhìn Lâm Chính với ánh mắt không thể tin được.
Rất nhiều đệ tử của Thượng Thanh Cung cũng ngớ người ra.
E rằng đồ ngốc cũng có thể nhìn ra được Đại tôn trưởng có ý đồ khác, ở lại chắc chắn sẽ vô cùng nguy hiểm, tại sao Lâm Chính còn đồng ý?
Đầu óc anh có vấn đề à?