Chương 4191
“Xương cốt của cậu cứng đến thế sao?”, ông ta lầm bầm.
“Không phải xương cốt của tôi cứng. Đúng là thủ pháp của ông đã khiến xương của tôi mềm ra…chỉ là…năng lực tái sinh của tôi đủ khiến cho xương của tôi mạnh trở lại. Vì vậy tôi vẫn có thể đứng dậy và phản công được”, Lâm Chính điềm đạm nói.
“Nặng lực tái sinh sao?”
Đại tôn trưởng kinh ngạc: “Cậu lấy đâu ra năng lực đó vậy”.
“Đương nhiên là được ban tặng từ trong mộ thất này rồi”, Lâm Chính nói.
“Tôi biết các cơ quan ở ngoài hành lang là một loại khảo nghiệm. Nếu có thể thông qua thì sẽ được ban thưởng sức mạnh. Lẽ nào cậu đã có được nên mới mạnh như thế”, Đại tôn trưởng trầm giọng.
“Không phải là toàn bộ”, Lâm Chính nói.
“Lâm Chính, cậu đừng đắc ý. Dù vậy thì việc tôi giết cậu vẫn dễ như trở bàn tay thôi”, Đại tôn trưởng trố tròn mắt, sát khí hừng hực, hai cánh tay vung mạnh như định giế t chết anh.
Trong khoảnh khắc…
Vụt vụt…Vô số châm bạc lao về phía Lâm Chính như mưa. Đòn tấn công không để cho Lâm Chính có cơ hội né tránh, chúng khóa chặt mọi ngóc ngách quanh anh. Mà thực tế thì Lâm Chính cũng không dự định né đòn. Anh đứng im ở đó, để cho châm đâm vào người anh.
Vụt vụt..Trong nháy mắt, cơ thể Lâm Chính bị ghim hơn 700 cây châm với lượng độc cực mạnh. Lúc phủ ngũ tạng e rằng cũng bị ngấm số lượng độc này.
Nhưng một giây sau…Rào rào…Số châm bạc rơi xuống phát ra tiếng kêu đinh tai.
Đại tôn trưởng hóa đá, nhìn anh chăm chăm. Toàn bộ số châm ghim trên người anh đồng loạt rơi xuống đất. Cảnh tượng trông vô cùng quỷ dị.
Châm bạc không đâm được vào người sao?
Đợi đã…Những vết độc vừa hiện ra trên lớp da của anh lập tức bị biến mất. Lẽ nào…đến cả chất độc cũng không xâm nhập được vào cơ thể của anh?
“Rốt cuộc…là thế nào vậy? Rốt cuộc cậu đã sử dụng thủ đoạn gì?”, Đại tôn trưởng cuống cả lên.
“Không phải tôi nói rồi sao? Là những thứ mà các cung chủ ban cho tôi”, Lâm Chính vẫn th ở dốc.
Một lúc, hơi thở của anh dần trở nên đều hơn. Sắc mặt cũng trở nên hồng hào. Anh vẫn không chủ động tấn công, mà chỉ mỉm cười: “Đại tôn trưởng, ông còn thủ đoạn gì thì ra tay đi, đừng để tôi thất vọng”.
“Hỗn xược”, Đại tôn trưởng kích động hét lớn và tiếp tục lao về phía anh. Lần này ông ta vung tay phóng ra thứ bột gì đỏ màu đen về phía Lâm Chính. Đám khói độc này chính là khí độc được ông ta đích thân luyện chế. Lượng khí tạo thành hai cột khí giống như hai con rắn khổng lồ quấn lấy Lâm Chính.
Anh thản nhiên nhìn cảnh tượng đó và vẫn đứng im. Cả cơ thể anh bị con rắn độc nuốt gọn. Chúng tấn công cơ thể anh và nổ bùm trong không gian.
Lớp khí độc bỗng nhiên bị thứ gì đó điều khiển tập trung lại đúng chỗ anh đang đứng. Anh bị nhấn chìm trong vùng khí độc…
Nếu là người thường mà bị nhấn chìm trong khí độc thì có lẽ cơ thể đã bị phân rã từ lâu rồi. Nhưng Lâm Chính thì khác.
Đại tôn trưởng đoán chắc chắn là thằng nhóc này đã lấy được thứ gì đó hay hay từ trong mộ thất nên giờ muốn giết được anh thì đành phải dựa vào tuyệt chiêu này.
“Nếu đã vậy thì mình đành phải liều mạng thôi”, Đại tôn trưởng đanh mắt, ông ta sử dụng chiêu pháp mạnh nhất không chút do dự.
Ông ta xé rách lớp áo của mình, để lộ ra cơ thể rắn chắc và đập mạnh tay lên ngực. Vùng ngực lập tức b ắn ra tầm chục cây châm màu đen kịt. Có lẽ số châm này được giấu trong cơ thể ông ta. Ông ta vung tay, số châm này được tóm gọn trong lòng bàn tay. Rồi ông ta đập thêm một nhát nữa vào ngực.