Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4341: "Dời Núi!".



Đây là chiêu thức gì?

Tại sao lại đáng sợ như vậy?

Tại sao Lâm Chính mới đột phá lên Lục Địa Thần Tiên lại có thể thi triển được chiêu thức mạnh hơn cả ông tổ nhà họ Mãn chứ?

Mọi người cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Lôi long ập tới.

Ông tổ nhà họ Mãn vội vàng lùi lại, đồng thời hai bàn tay nhanh chóng ngưng lực, vỗ về phía trước.

Vù!

Cùng với cái vung tay của ông ta, sức mạnh phi thăng khủng khiếp ngưng kết thành một phương ấn màu vàng rất lớn.

Bốp!

Lôi long va vào phương ấn, tia lửa tung tóe.

Advertisement

Lôi long ngã xuống, cắt đôi mặt đất, gây ra một vụ nổ lớn.

Nhiều người không kịp rút lui, bị sấm sét đánh trúng, lập tức hồn bay phách tán.

Những người khác biến sắc, điên cuồng lùi lại.

Thần tiên đánh nhau, sao người phàm có thể nhúng tay vào chứ?

Lôi long điên cuồng va vào phương ấn.

Ông tổ nhà họ Mãn cắn răng, cố gắng chống đỡ phương ấn.

Advertisement

Khuôn mặt ông ta vặn vẹo, dường như phải rất vất vả mới chặn được lôi long.

Nhưng có hiệu quả.

Sấm sét trên người lôi long dần biến mất, cơ thể khổng lồ của nó cũng nhỏ đi.

Ông tổ nhà họ Mãn khẽ thở phào, nhếch môi cười khẩy: "Tưởng thế nào!".

Nhưng ngay sau đó.

Ầm!

Lâm Chính lại đánh một tia sấm sét về phía bầu trời.

Sau đó đám mây sấm sét lóe lên tia chớp, tiếng sấm ầm vang, lại một con lôi long nữa lao xuống phía dưới.

Ông tổ nhà họ Mãn đờ cả người ra.

Lại nữa?

Ông ta vội nhìn Lâm Chính.

Chỉ thấy vẻ mặt anh bình thản, cao ngạo đứng giữa không trung, không nhìn ra bất cứ dấu hiệu nào gọi là kiệt sức.

Cứ như hai con lôi long này không khiến anh tiêu hao bao nhiêu sức mạnh phi thăng vậy.

Sao có thể thế được?

Ông tổ nhà họ Mãn cắn chặt răng, thực sự nghĩ mãi không hiểu.

Ông ta nhìn ra được sức mạnh phi thăng của Lâm Chính đã trải qua biến dị.

Nhưng sức mạnh phi thăng biến dị cũng không nên mạnh đến mức này mới phải!

Đại não của ông tổ nhà họ Mãn xoay chuyển nhanh chóng, cuối cùng quyết định bỏ mặc lôi long, xông tới giết Lâm Chính.

Nếu cứ tiếp tục thế này, ông ta sẽ bị đám lôi long làm cho tiêu hao hết sạch sức mạnh phi thăng mất.

"Giết!".

Ông tổ nhà họ Mãn gầm lên một tiếng, hai tay múa may quay cuồng, đánh ra một tấm lưới lớn được dệt từ sức mạnh phi thăng, hất về phía lôi long để giữ chân nó, sau đó lao về phía Lâm Chính như tên bắn.

Khí kình tàn bạo nhanh chóng hình thành ở trước người ông ta, giống như thiên thạch sao băng, không gì cản nổi.

Hư không cũng bị đợt xung phong này của ông tổ nhà họ Mãn làm cho méo mó, gần như muốn nứt ra.

Nhưng Lâm Chính vẫn bình thản như không, giơ ngón tay lên.

Vèo! Vèo! Vèo!

Đầu ngón tay dâng lên từng luồng sóng gợn, tỏa ra phía trước, sau đó ngưng kết thành mấy chục tấm màn chắn trong suốt.

Đôi mắt của ông tổ nhà họ Mãn bắn ra thần quang, dường như vận lực thêm lần nữa, uy năng của sức mạnh phi thăng tăng vọt, trong chớp mắt mạnh hơn gấp mấy chục lần.

Cuối cùng.

Keng! Keng! Keng!

Những tấm màn chắn do Lâm Chính tế ra đều bị ông tổ nhà họ Mãn phá nát.

Cơ thể của ông ta cũng va mạnh vào người Lâm Chính.

Bốp!

Khoảnh khắc hai người va chạm, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên trên trời.

Khí kình của hai người lập tức bị dẫn nổ.

Thân thể của Lâm Chính bay đi như một quả đạn pháo, va vào một ngọn núi lớn ở phía sau.

Trong chớp mắt, đất rung núi chuyển.

Ngọn núi bị Lâm Chính va vào biến thành bột mịn, bay đầy trời.



"Dời Núi!".



Ông tổ nhà họ Mãn gầm thét, cách không chộp một cái, nhấc hai ngọn núi ở hai bên trái phải, ném về phía ngọn núi mới nổ tung kia để trấn áp Lâm Chính.



Hai ngọn núi rơi xuống, mặt đất lại rung chuyển dữ dội.



Nơi đóng quân của liên minh Thanh Huyền xuất hiện một vết nứt, rất nhiều người bị chấn động phun ra máu.



"Hỗn Độn!".



Ông tổ nhà họ Mãn lại gầm lên, sức mạnh phi thăng trên người tràn về phía đó như thủy triều, sau đó bóp nát hai ngọn núi, lẫn theo đá vụn, điên cuồng chèn ép về phía vị trí của Lâm Chính.



"Thiên Hỏa!".



Ông tổ nhà họ Mãn vẫn tấn công không ngừng, lại vung ra một ngọn lửa xanh thẫm, thiêu đốt mọi thứ ở đó.



"Cuồng Nhẫn!".



Khu vực đã hóa thành biển lửa lại bị vô số nhẫn khí càn quét.



Khi nhẫn khí dừng lại, biển lửa cũng bị dập tắt.



Khu vực đó đã không còn bất cứ thứ gì nguyên vẹn.



Cho dù là một hòn đá cũng không còn tồn tại.



Chỉ còn lại đám bụi dày đặc...