Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4394: “Thật sự không cần sao?”



Dụ dỗ vợ của người khác, còn hãm hại đối phương, gây ly gián tình cảm vợ chồng của họ. Nghĩ tới mọi việc họ làm với Lâm Chính mà Tina run bắn người, cô ta cảm thấy ớn lạnh sống lưng.

Tina đột nhiên phanh lại, cô ta gào khóc như sắp phát điên: “Anh Lâm, xin hãy tha thứ cho tôi, một kẻ ngốc nghếch đi. Lúc này cô ta đã thật sự sợ lắm rồi.

“Đừng dừng xe, tiếp tục lái đi. Thời gian của tôi quý giá lắm”, Lâm Chính đưa tay ra rút cây châm trên cổ, hồi phục lại dáng vẻ ban đầu

Advertisement

Nhìn thấy khuôn mặt như thiên thần của anh, Tina thất thất, càng lúc càng tin vào thân phận của anh.

Cô ta lại run rẩy đạp chân ga, tiếp tục lái xe đi. Lúc này đầu óc cô vô cùng hỗn loạn.

Chiếc xe tới khu vực Đông Nam thì dừng lại. Tina dẫn Lâm Chính loạng choạng đi vào một quán mới mở.

Advertisement

“Chào mừng chủ nhân quay về”, bốn cô gái đứng cửa cúi mình cười. Giọng nói của họ khiến người ta cảm thấy thật thoải mái.

“Hai vị chủ nhân có gì dặn dò không ạ?”, một cô gái buộc tóc đuôi gà mỉm cười nói.

“Tôi muốn gọi ba phần combo A, chơi trò chơi mật thất ba lần, ngoài ra tôi muốn một ly trà hoa quả, không thêm đá, phải rồi, nhớ thêm một cái ô nhỏ để trang trí”, Tina nói thuần thục.

“Vâng chủ nhân, mời đi theo tôi”, cô gái mỉm cười sau đó dẫn hai người lên lầu.



Lâm Chính lẳng lặng quan sát xung quanh. Quán này mới mở, mọi thứ đều rất mới, những cô gái làm ở đây đều là sinh viên ở gần khu vực này, không thể nhìn ra được ở đây có liên quan gì tới tổ chức Forerver Night.



“Hai vị, để tôi dẫn hai vị đi thăm quan khu mật thất trước nhé. Bởi vì chỗ trúng tôi khá rộng, để tránh mọi người bị lạc được thì chúng tôi sẽ đưa mọi người đi một vòng trước”.



Vừa bước vào, một cô gái đã nói vậy. Tina vội vàng nói: “Không cần, chúng tôi tự đi là được”.



“Thật sự không cần sao?”



“Thật”, Tina mỉm cười, vội vàng đi vào trong. Lâm Chính cũng đi theo.



“Vậy thì hi vọng các vị sẽ chơi vui nhé’", cô gái đứng ngoài, cười ý vị rồi đóng cửa lại.



“Tất cả đều là ám thị đúng không?”, Lâm Chính hỏi.



“Đúng vậy, nói như vậy thì họ sẽ đưa chúng ta tới đây. Mà tới đây thì chúng ta phải tự đi vào trong. Nếu họ đưa vào thì chúng ta sẽ không thể gặp được Rattle Snake”, Tina nói.



“Người này thận trọng nhỉ”.



“Nếu tôi đoán không nhầm thì có thể Rattle Snake đã biết chúng ta tới rồi, thậm chí biết cả chuyện ở quán bar rồi”, Tina nói.



“Giờ tôi chỉ muốn gặp được người đó”, Lâm Chính đáp.



Tina không nói thêm gì. Cô ta đưa Lâm Chính đi qua vài căn phòng tới một toilet. Sau đó cô ta mở một tấm kinh trong toilet ra, ở bên trong có một nút mở.



Bức tường lập tức phát ra tiếng kêu ầm ầm. Ngay sau đó, có một giọng nói nhức tai vang lên: “Muốn thăm dò tin tức hay là vào Giang Thành”.



“Muốn gặp anh”, Tina lập tức nói.