Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4476: Cơ hội này chỉ có một lần!



Diện tích Cương Sơn Lĩnh không hề nhỏ, cắt ngang một nửa biên giới Bắc Cảnh, quân Bắc Cảnh và quân An Thanh đã đã dùng Cương Sơn Lĩnh này làm ranh giới.

Vì vậy, nếu hai bên tiến hành hành quân, chỉ có thể vòng qua Cương Sơn Lĩnh, đi qua Mã Nhi Cốc, mới có thể giao chiến.

Bởi Cương Sơn Lĩnh có môi trường đặc thù, không ai có thể leo qua ngọn núi đặc biệt này, cho nên sau khi quân An Thanh chiếm được Mã Nhi Cốc, chúng đã cố thủ nơi này, có thể xuất quân bất cứ lúc nào.

Dựa vào cứ điểm thứ ba, quân Bắc Cảnh liên tiếp thiết lập sáu cứ điểm, làm phòng tuyến Bắc Cảnh.

Lúc này hai bên đang giằng co căng thẳng.

Nếu Lâm Chính có thể công phá hang ổ của quân An Thanh, chặn đường lui của chúng, sau đó cùng tiến công với Trình Sơn Hà, bao vây Mã Nhi Cốc thì quân An Thanh chắc chắn chỉ còn đường chết.

Quân An Thanh bị tiêu diệt, chiến sự ở Bắc Cảnh ít nhất có thể lắng xuống một thời gian, điều quan trọng nhất là quân Bắc Cảnh có thể giành lại Mã Nhi Cốc, giành lại quyền chủ động trên chiến trường.

Đây là vị trí trọng yếu ảnh hưởng đến phương hướng của các cuộc chiến thông thường.

Nhưng Lâm Chính có thể xuyên qua Cương Sơn Lĩnh, dẫn kỵ binh đánh úp bất ngờ thật sao?

Trình Sơn Hà nhíu mày trầm ngâm, trong lòng cảm thấy không thể tin được.

Advertisement

Đừng nói là ông ta, hầu hết tất cả thống lĩnh có mặt ở đây đều không tin.

“Đại thống lĩnh, tôi cảm thấy thay vì lãng phí thời gian ở đây, chi bằng sớm lập ra kế hoạch tác chiến, bây giờ An Thanh đang bị thương nặng tập kết ở Mã Nhi Cốc, chúng ta nên tìm cách đánh bại ông ta!”

Một thống lĩnh có tính cách nóng nảy chính trực bước đến, ôm quyền nói.

“Lúc này chưa vội, người phái đi sẽ về sớm thôi, chúng ta cứ chờ đi”.

Trình Sơn Hà nhàn nhạt nói.

Người đàn ông mở miệng, cuối cùng lựa chọn từ bỏ.

"Báo!"

Advertisement

Lúc này, có tiếng hét vang lên.

Trình Sơn Hà ổn định tinh thần.

Tất cả thống lĩnh đồng loại nhìn về nơi phát ra âm thanh.

Chỉ thấy một tên lính vội vã chạy đến quỳ một chân xuống đất, cung kính nói với Trình Sơn Hà.

"Đại thống lĩnh, báo cáo khẩn cấp!"

“Có tin tức của tướng Lâm à?”

Trình Sơn Hà lập tức hỏi.

Tên lính sững sờ một lúc, lắc đầu nói: “Báo cáo Đại thống lĩnh! Không phải tin tức của tướng Lâm, mà là Mã Nhi Cốc có động tĩnh, lúc 1 giờ 10 phút chiều, An Thanh tập kết mười nghìn người, vẽ trận pháp trên vách đá Mã Nhi Cốc, như thể khích lệ tinh thần binh lính”.

"Cái gì?"

Sắc mặt đám thống lĩnh thay đổi.

"Đại thống lĩnh, quân An Thanh đã chuẩn bị tấn công, chúng ta nên bố trí phòng thủ ngay lập tức, dựa vào ưu thế phòng ngự của cứ điểm thứ ba, chờ đợi bọn chúng tấn công!"

Một thống lĩnh ôm quyền nói.

"Đúng vậy, Đại thống lĩnh, ông đã triệu tập toàn bộ binh lính đến đây, hiện nay cương vị phòng thủ đang trống rỗng, chúng ta phải nhanh chóng trở về, thay vì ở đây chờ đợi!"

Có người hét lên.

"Đại thống lĩnh! Hạ lệnh đi!"

"Lập tức bày bố cách phòng thủ đi Đại thống lĩnh!"

"Đại thống lĩnh”.

Mọi người không ngừng ôm quyền, ánh mắt trông chờ, vô cùng lo lắng.

Trình Sơn Hà há miệng, thấy khó có thể làm trái ý kiến của mọi người, cuối cùng hít thật sâu, chuẩn bị rút quân về phòng thủ.

Nhưng vào lúc này.

"Báo!"

Một tên lính vội vã chạy vào, quỳ trên mặt đất, phấn khích nói: "Báo cáo Đại thống lĩnh! Tôi đã điều tra, Cương Sơn Lĩnh đã được xuyên thủng! Tướng Lâm đang dẫn theo quân Lang Võ, tấn công sào huyệt quân An Thanh!”

"Hả?"

Tất cả mọi người có mặt đều trợn mắt há mồm.

"Có thật không?"

Trình Sơn Hà đột nhiên đứng dậy, lớn giọng hỏi.

"Đại thống lĩnh! Tôi đã đích thân đi vào đường hầm kiểm tra, đúng là được đào thủng, tôi cũng đã liên lạc với tổ trưởng Hứa, tổ trưởng Hứa yêu cầu tôi thông báo ngay cho ông, ngay lập tức xuất binh tấn công Mã Nhi Cốc, đây là thời cơ tốt nhất để tiêu diệt An Thanh!"

Da đầu Trình Sơn Hà tê dại, lập tức xua tay: "Toàn quân nghe lệnh, lập tức tấn công! Đánh vào Mã Nhi Cốc! Đánh vào Mã Nhi Cốc!"

Nghe vậy, các đại thống lĩnh không dám chần chừ, lập tức dẫn quân ra khỏi cứ điểm thứ ba.

Máy bay chiến đấu bay thoáng qua.

Chuyện này đã được xác định chắc chắn, có nghĩa rằng An Thanh ở Mã Nhi Cốc chính là miếng thịt béo bở, trận chiến ở Mã Nhi Cốc sẽ trở thành bước ngoặt của chiến trường Bắc Cảnh.

“Đại thống lĩnh, phải ra lệnh cho đội quân dùng hết tốc lực tiến về phía trước! Trinh sát của chúng ta đã thăm dò được quân An Thanh đang nâng cao sĩ khí binh lính, chuẩn bị chiến đấu, tôi nghĩ, bọn chúng chắc chắn sẽ không tấn công cứ điểm thứ ba của chúng ta, mà đã nhận được tin tức tướng Lâm đột kích hang ổ của chúng rồi! Chúng ta buộc phải ngăn cản quân An Thanh, nếu không tướng Lâm sẽ gặp nguy hiểm!”

Một tên thống lĩnh chạy đến, hét lớn.

"Đúng vậy! Ra lệnh cho đội quân, thúc giục kình khí tiến lên, nhất định trong vòng ba mươi phút phải đến được Mã Nhi Cốc!"

Trình Sơn Hà khẽ quát.

Ba mươi phút?

Mọi người sợ hết hồn hết vía.

Nhưng cũng biết đây là chuyện bắt buộc!



Từ đây đến Mã Nhi Cốc, đi bộ ít nhất phải mất ba tiếng, muốn đến nơi trong vòng ba mươi phút, gần như phải thúc giục kình khí không ngừng nghỉ.



Chỉ sợ mọi người chạy đến đó sẽ kiệt sức mà chết.



Nhưng Trình Sơn Hà không còn lựa chọn nào khác.



Bỏ lỡ cơ hội này, không chỉ khiến Lâm Chính gặp nguy hiểm, mà còn đánh mất cơ hội quét sạch quân An Thanh!



Cơ hội này chỉ có một lần!



Nhất định ông ta phải nắm chắc.



Quân Bắc Cảnh chạy như bay, vượt núi đạp sông, tiến về Mã Nhi Cốc.



Giống như dòng nước lũ.



"Đại thống lĩnh, tôi có tội!"



Một tên thống lĩnh chạy đến bên cạnh Trình Sơn Hà, lúng túng nói.



"Có tội gì?"



“Nếu không phải tôi nghi ngờ long soái, ngăn cản Đại thống lĩnh tiến quân, e rằng chúng ta đã không cần hành quân vội vàng như vậy”.



"Ông không có tội, thật ra tôi cũng nghi ngờ tướng Lâm, do tôi thiếu quyết đoán! Nhưng may mắn thay, vẫn còn cơ hội để sửa đổi! Nghe này, dù thế nào đi nữa, chúng ta cũng phải ngăn An Thanh trước khi ông ta rời khỏi Mã Nhi Cốc, không ngăn được ông ta thì tôi sẽ trừng trị tội của ông!"



"Rõ!"