Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4565: Cậu là Lục Địa Thần Tiên?



Cận Dao cười nhạt, vẻ mặt thản nhiên: “Thần y Lâm, đừng tưởng tôi không biết gì về cậu! Tuy cậu xưng vương xưng bá ở Giang Thành, thậm chí có liên quan đến chính phủ, nhưng trong mắt tôi, thành tựu của cậu chẳng là gì cả”.

“Tôi mặc kệ, tôi chỉ biết giết người đền mạng, thiên kinh địa nghĩa!”.

Lâm Chính lạnh lùng nói.

“Ha, thần y Lâm, cậu có biết tôi là ai không?”.

Cận Dao khinh thường cười nói: “Tôi nói cho cậu biết, tôi là người của Liệt Hỏa Thần Tông! Nếu cậu dám động vào tôi, tôi bảo đảm Dương Hoa các cậu sẽ khó yên!”.

“Liệt Hỏa Thần Tông?”.

Advertisement

Lâm Chính quan sát Cận Dao một lúc, sau đó lắc đầu: “Tôi không biết tông phái đó là gì! Lợi hại lắm sao?”.

“Kẻ vô tri thì không biết sợ! Tôi nói thật cho cậu biết, Liệt Hỏa Thần Tông có quan hệ sâu xa với đại hội, hơn nữa còn được Thương Minh giúp đỡ. Mặc dù là một tông tộc độc lập, nhưng lại có mối quan hệ dây mơ rễ má với Thương Minh và đại hội. Nếu cậu dám làm tôi bị thương thì có nghĩa là tát vào mặt Thương Minh và đại hội. Thần y Lâm, cậu cảm thấy mình có thể đối kháng với đại hội và Thương Minh không?”.

Cận Dao mỉm cười, trong mắt tràn ngập sự khinh thường và mỉa mai.

Thái độ kiêu ngạo cứ như đang nhìn một con kiến.

Lâm Chính hiểu ra.

Advertisement

Chẳng trách ở bệnh viện, Cận Cường lại có thái độ kiêu căng như vậy.

Chẳng trách Cận Dao dám ra tay với đám người Từ Thiên.

Hóa ra bọn họ ỷ vào đại hội và Thương Minh, không coi Lâm Chính ra gì.

“Thương Minh? Đại hội?”.

Lâm Chính liếc nhìn bàn tay mình, lạnh lùng nói: “Thế nên ông cảm thấy tôi phải quỳ xuống cúi đầu trước mặt hai tổ chức này, khuất phục đầu hàng bọn họ sao?”.

“Không cần phải vậy, tôi chỉ muốn nói cậu không thể chọc giận bọn họ”.

Cận Dao cười đáp.

“Hay tôi chọc giận họ thử xem?”.

Lâm Chính đột nhiên lên tiếng, nhìn chằm chằm Cận Dao bằng ánh mắt sắc bén.

Cận Dao sửng sốt, sau đó nhíu mày nói: “Thần y Lâm, cậu muốn làm chuyện ngu ngốc sao? Cậu giết một mình tôi sẽ khiến nghìn vạn người của Dương Hoa các cậu phải chết, làm vậy không có lợi ích gì, cậu nên hiểu”.

“Tôi tiếp xúc với Thương Minh, đại hội không phải mới ngày một ngày hai! Theo tôi biết, đại hội chấp pháp cũng phải tuân theo luật pháp, bây giờ lý vẫn nghiêng về phía bọn tôi”.

“Bọn trẻ chơi đùa ẩu đả với nhau, ai đúng ai sai làm sao có thể nói rõ? Hơn nữa, tôi không phải người của đại hội, tôi là người của Liệt Hỏa Thần Tông. Nếu tôi chết, Thần Tông chắc chắn sẽ đứng ra. Khi cậu giao đấu với Thần Tông, đại hội chắc chắn cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn!”.

Cận Dao nói: “Tôi nghĩ tôi cần phải giải thích lợi hại trong chuyện này cho cậu”.

Xoẹt!

Trong lúc Cận Dao còn đang luyên thuyên, một luồng sức mạnh phi thăng sắc bén đã lướt qua cánh tay của ông ta.

Máu tươi phun trào.

Cánh tay Cận Dao rơi xuống đất.

Người nhà họ Cận ngây người ra.

Cận Dao sững sờ, ngạc nhiên nhìn cánh tay nằm dưới đất mà thất thần trong giây lát.

“A!”.

Cuối cùng, ông ta ôm cánh tay liên tục lùi về sau, cơn đau kịch liệt khiến khuôn mặt ông ta biến dạng.



Cận Dao hung dữ trừng Lâm Chính, thấp giọng gào lên: “Thần y Lâm! Cậu… Cậu dám làm tôi bị thương! Cậu muốn chết! Cậu tự chuốc diệt vong thì đừng trách tôi!”.



Nói xong, Cận Dao bước tới trước một bước, định giết chết Lâm Chính.



Rầm!



Một giây sau, sức mạnh phi thăng đáng kinh ngạc đè xuống người Cận Dao.



Tất cả khí kình Cận Dao phóng ra bị nghiền nát giống như phấn vụn, dần dần tan rã, không hề có sức đánh trả.



Đầu óc Cận Dao điên cuồng chấn động, dường như ý thức được gì đó.



“Sức mạnh phi thăng này… Cậu là Lục Địa Thần Tiên? Không… Không thể nào! Sao cậu… Sao có thể là cảnh giới Thần Tiên?”.



Cận Dao dường như sắp phát điên.



Người nhà họ Cận đứng xung quanh cũng vô cùng ngạc nhiên.



Lục Địa Thần Tiên?



Đó là gì?



Bọn họ không hiểu.



Nhưng Cận Dao có thể xưng là cao thủ vô địch thế gian trong mắt người nhà họ Cận, trước mặt thần y Lâm lại không có sức đánh trả?



Đây chính là… thần y Lâm ở Giang Thành sao?