Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4601: Cút đi ngay!"



Lâm Chính cảm thấy rất khó tin, vội vàng ngẩng đầu nhìn khoảng không trên cao.

Trong những đốm sáng như sao kia, quả thực có những cái hình vòng cung từ lòng đất nhô ra, nhìn từ bên ngoài quả thực khá giống vảy....

"Bên trong thực sự có rồng sao?"

Lâm Chính mím môi hỏi.

Mặc dù Long Quốc lấy rồng làm vật tổ và có vô số truyền thuyết về rồng nhưng cho đến nay vẫn chưa có ai thực sự nhìn thấy sinh vật huyền bí này.

"Cái này....tôi cũng không biết, nhưng chắc là có".

Tửu Ngọc suy nghĩ một lúc rồi nói.

"Cái gì mà chắc là? Chưa từng có ai đi xem sao?"

Lâm Chính cảm thấy rất kỳ quái hỏi.

"Vô ích!"

Tửu Ngọc lắc đầu đáp: "Lớp đá trên cùng cực kỳ cứng, không ai ở long mạch dưới lòng đất có thể phá hủy lớp đá trên cùng! Vì vậy, không thể đào lớp đá trên cùng lên để xem có xác rồng nào trong đó không!"

Advertisement

"Tôi hiểu rồi..."

Lâm Chính gật đầu, nhìn bầu trời đầy sao phía trên, đột nhiên nhảy lên, hóa thành một luồng ánh sáng, lao về phía tảng đá phía trên.

"Đại nhân!"

Tửu Ngọc vội vã hét lên.

Nhưng Lâm Chính đã vọt lên không trung rồi.

Khoảng cách giữa lớp đá trên cùng và mặt đất ít nhất là mười nghìn mét.

Lâm Chính nhảy vọt lên không trung và lao tới, phải mất một lúc anh mới đến gần được lớp đá phía trên.

Nhưng vừa mới đến gần, một áp lực vô hình bỗng nhiên giáng xuống.

Advertisement

Áp lực này mạnh vô song và vô cùng đáng sợ.

Lâm Chính còn chưa kịp phản ứng đã bị lực này làm chấn động.

Bịch!

Lâm Chính rất khó tiến về phía trước, thậm chí bị áp lực tác động khiến toàn thân đều bị đánh bật ra sau, ngã xuống phía dưới.

Lâm Chính hai chân nặng nề rơi xuống đất, cơ thể run rẩy.

"Đại nhân không sao chứ?"

Tửu Ngọc nhanh chóng đỡ lấy Lâm Chính.

"Tôi không sao".

Lâm Chính thở ra một hơi, khi đứng vững lại, anh cau mày nhìn về phía tảng đá phía trên....

"Tại sao lại có áp lực đẩy tôi trở lại?"

"Đại nhân, chắc cậu chưa biết, áp lực đẩy cậu lùi lại là long uy..."

"Long uy?"

"Vâng, Long uy!"

Tửu Ngọc gật đầu nói: "Mặc dù xác rồng bị chôn vùi trong lớp đá trên cùng, nhưng sức mạnh của rồng vẫn tồn tại rất lâu, sức mạnh của rồng mạnh đến mức người bình thường không thể vượt qua được. Đã có rất nhiều người muốn đột phá sức mạnh của rồng và đào thử tầng đá phía trên, nhưng tất cả đều kết thúc trong thất bại. Cho nên hiện tượng diễn ra vừa rồi là hoàn toàn bình thường".

"Vậy sao?"

Lâm Chính nghe vậy, ánh mắt càng thêm hứng thú nhìn khối đá phía trên.

"Đại nhân, cách đây một đoạn có một điểm treo thưởng, chúng ta có thể tới đó hỏi thăm tin tức về Diệp Viêm và lão tổ nhà họ Mãn".

Lúc này, Tửu Ngọc lại lên tiếng.

"Điểm treo thưởng?"

"Trong long mạch của chúng tôi có không ít điểm treo thưởng như thế này. Những địa điểm này là do các bậc đại năng từ các nơi khác nhau trong long mạch thiết lập. Ví dụ như ở gần đây có một cái gọi là điểm treo thưởng Sinh Vương, do bậc đại năng tên Sinh Vương lập nên. Vị này mỗi tháng sẽ phát hành một loạt nhiệm vụ treo thưởng, chỉ cần có thể hoàn thành những nhiệm vụ này, chúng ta có thể đi tìm Sinh Vương đại năng để nhận phần thưởng. Phần thưởng có thể nhận được thậm chí vượt xa tưởng tượng của chúng ta!"

Tửu Ngọc thao thao bất tuyệt.

"Ra là vậy....vậy chủ nhân của ông có phải là bậc đại năng có thể lập ra điểm treo thưởng không?"

"Đương nhiên là không, tuy thực lực của chủ nhân tôi không tệ, nhưng so với sức mạnh của đại năng thì vẫn có khoảng cách rất lớn....."

"Ồ..."

"Đại nhân, điểm treo thưởng quy tụ mọi người từ khắp nơi trên thế giới, từ mọi tầng lớp xã hội, chúng ta hãy nhanh chóng đến đó xem".

"Được!"

Lâm Chính gật đầu và nhanh chóng đi theo Tửu Ngọc về phía trước.

Khi đến gần điểm treo thưởng, họ nhìn thấy một lượng lớn bùa chú lơ lửng giữa không trung.

Giữa chúng có những sợi dây liên kết đang tỏa ra ánh sáng, bao quanh chúng theo mọi hướng.

"Kết giới?"

Lâm Chính nhìn những lá bùa và âm thầm kinh ngạc.

Kết giới được hình thành bởi những lá bùa này thâm sâu đến mức anh không thể giải được.

Chỉ sợ cho dù anh có dùng toàn lực ra tay cũng khó có thể lay chuyển được kết giới này!

"Đây là kết giới của điểm treo thưởng, bất cứ ai bước vào kết giới này sẽ được bảo vệ bởi sức mạnh của bậc đại năng lập ra điểm treo thưởng đó, bất cứ ai giết người trong điểm treo thưởng sẽ bị kết giới ghi lại và báo lại cho đại năng. Đại năng sẽ lập tức ra tay trừng trị kẻ sát nhân!"

"Vậy bên trong điểm treo thưởng này không thể đánh giết sao?"

"Không, không, đại nhân, bên trong vẫn có thể chiến đấu, nhưng không thể giết người. Ngoại trừ việc giết người, cậu có thể làm bất cứ điều gì bên trong".

Tửu Ngọc mỉm cười.

"Vậy thì cũng hơi loạn đó".

Lâm Chính thoáng cau mày.

Có một lối vào ngay chính giữa kết giới này.

Hai người họ đi vào qua lối đó.

Điểm treo thưởng này quả thực có rất nhiều người, nhìn thoáng qua cũng phải tới gần một nghìn người.

Tuy nhiên, điều khiến Lâm Chính ngạc nhiên là rất nhiều người không phải ở cảnh giới Lục Địa Thần Tiên mà còn cách cảnh giới này một bước. Ngoài ra còn có một số người mà Lâm Chính không thể nhìn thấu tu vi.

Rất kì lạ.

Nhưng có một điều chắc chắn.

Số cao thủ ở đây nhiều như lá mùa thu!



Dù gì đây cũng là long mạch dưới lòng đất kia mà.



Lâm Chính cảm nhận được khí tức như sóng gợn từ tầng đá trên cùng truyền xuống, trong lòng không khỏi thở dài.



Tu luyện ở đây quả thực tốt hơn nhiều so với ở vực Diệt Vong.



Điểm treo thưởng có không ít người dựng quầy hàng, đa số chỉ đơn giản là đặt bảo bối chưa sử dụng xuống đất, sau đó nhắm mắt trầm tư, chờ đợi người có hứng thú tới ra giá.



Lâm Chính liếc nhìn.



Những người bày quầy hàng đều có khí chất hung bạo, hầu hết những thứ họ lấy ra đều dính máu.



Không còn nghi ngờ gì nữa, những thứ này có được bằng cách giết người rồi cướp lấy.



Điều khiến Lâm Chính khá tò mò là ở trung tâm điểm treo thưởng, một nhóm lớn người đang tụ tập cụng ly, và một người đàn ông trông giống như một con khỉ đang liên tục rót rượu cho nhóm người.



"Đó là người bán rượu, ở mọi điểm treo thưởng đều có".



Tửu Ngọc chỉ vào người trông như con khỉ kia và thì thầm: "Chỉ cần hỏi thông tin ở chỗ người đó, chắc chắn sẽ có thể tìm ra một số dấu vết của Diệp Viêm và lão tổ tông nhà họ Mãn!"



Nói xong, Tửu Ngọc lập tức chạy về phía người bán rượu.



Nhưng khi ông ta vừa đến gần người bán rượu, một người đàn ông mặc quần áo sang trọng đột nhiên chặn Tửu Ngọc lại.



"Cút đi ngay!"



Người đàn ông sặc mùi rượu khinh thường chửi bới..