Trong phòng bệnh có một chiếc giường, một cái tủ gỗ và hai ấm sắc thuốc.
Có hai người của Cầm Kiếm thế gia đang túc trực bên cạnh giường, chữa bệnh cho cô gái nằm trên đó.
Hai chân và một cánh tay của cô gái đã hoàn toàn bị cắt rời, trên phần bụng cũng nhiều vết thương sâu hoắm, đến cả một con mắt cũng bị đâm chột.
Càng khiến người ta sợ hãi là...thận của cô gái đã bị móc ra.
"Nam Nhi!"
Cầm Kiếm Nữ hoàn hồn, nước mặt giàn giụa lao vào phòng bệnh.
Hai người đang chữa trị giật mình.
Advertisement
"Là đại tiểu thư sao?"
"Đại tiểu thư, sao cô lại đến đây?"
Hai người kia không khỏi kinh ngạc.
"Là kẻ nào dám hại Nam Nhi đến nông nỗi này? Là kẻ nào?"
Cầm Kiếm Nữ điên cuồng trong cơn giận dữ.
Advertisement
"Đại tiểu thư, giờ chưa phải lúc để giải thích những chuyện này. Hiện giờ tình hình của Nam Nhi tiểu thư rất tệ, chúng tôi phải làm sạch tử khí trong cơ thể cô ấy, nếu không thực sự không còn cách nào cứu cô ấy nữa!"
Một người vội nói.
"Tử khí?"
Cầm Kiếm Nữ vẻ mặt lạnh như băng.
Với y thuật của Cầm Kiếm thế gia ở long mạch này thì bị cắt đứt các chi hay thậm chí không còn nội tạng thì cũng không phải là vấn đề lớn. Với tu vi cao thâm và đan dược hiếm có của họ, muốn tái sinh những bộ phận này không phải việc quá khó khăn.
Nhưng cũng vì y thuật của người ở dưới long mạch này quá cao minh, nên đã sinh ra một loại tử khí có khả năng phá hoại quá trình trị liệu!
Cũng tương tự như loại tử khí Lâm Chính từng gặp ở vực Diệt Vong.
Có điều tử khí ở nơi này còn mạnh và hung bạo hơn!
Nếu không thể hút sạch tử khí trong một thời gian ngắn, một khi bỏ lỡ thời điểm vàng để chữa trị thì cho dù có Đại La Kim Tiên tới cũng không cứu nổi người bệnh...
Cầm Kiếm Nữ nhìn cô em gái Cầm Nam lúc này đã không còn mấy phần sự sống, vội vã hỏi: "Mọi người đã dùng tuyệt học "Cầm Vũ Châm Pháp" của Cầm Kiếm thế gia chúng ta chưa?"
"Đã sử dụng rồi nhưng không hiệu quả..."
"Thương Thương Hoàn Đan thì sao? Đến phòng bố tôi lấy đan dược đến đây! Cho con bé uống ngay!"
"Không có tác dụng thưa tiểu thư. Tử khí bên trong cơ thể cô ấy quá đáng sợ, chúng tôi đã mổ cho cô ấy rồi đưa thuốc vào bên trong nhưng cũng chẳng ăn thua. Tử khí này có thể làm hỏng dược tính..."
"Cái gì?"
Cầm Kiếm Nữ nhìn trân trân vào thi thể em gái mình, nước mắt không ngừng chảy xuống gương mặt trắng ngần.
Nếu còn không làm sạch được tử khí thì nhiều lắm chỉ mười phút nữa là Cầm Nam thực sự ra đi.
Nhưng nhìn dáng vẻ của hai vị bác sĩ này thì đừng nói là mười phút, có khi đến nửa tiếng cũng không hút sạch được tử khí!
"Để tôi!"
Cầm Kiếm Nữ nghiến răng, bước lên phía trước đẩy vị bác sĩ kia ra. Cô ta cầm kim châm lên rồi huy động sức mạnh phi thăng, châm cứu cho Cầm Nam.
Nhưng cho dù là Cầm Kiếm Nữ cũng không giải quyết được vấn đề này.
Những người đứng ở cửa đều ủ rũ cúi đầu.
"Đại tiểu thư... cô vừa mới về, mau đi nghỉ ngơi đi... Còn Cầm Nam tiểu thư...chúng tôi sẽ nghĩ cách".
Vị bác sĩ vừa bị đẩy ra thở dài, nhẹ nhàng nói.
"Không thể nào... không thể nào, Nam Nhi không thể chết như vậy! Không thể nào!"
Cầm Kiếm Nữ nghiến chặt hàm răng như sắp vỡ vụn, điên cuồng dùng sức mạnh phi thăng ép tử khí ra bên ngoài.
Nhưng vì quá vội vã nên sức mạnh phi thăng của cô ta thậm chí còn làm tổn hại thêm cơ thể Cầm Nam.
Phụt!
Bị áp lực tác động mạnh, Cầm Nam đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
Cầm Kiếm Nữ vội vã dừng lại, đứng như trời trồng...
"Không cứu được nữa rồi".
Tửu Ngọc đứng ở cửa không khỏi cảm thán.
"Ông nói cái gì? Nói lại lần nữa xem!"
Hai mắt Cầm Kiếm Nữ đỏ ngàu, đột ngột quay người xách cổ áo Tửu Ngọc lên.
Tửu Ngọc sợ hãi nhìn dáng vẻ như muốn ăn tươi nuốt sống mình của Cầm Kiếm Nữ mà run rẩy không dám đáp lời. Ông ta đành quay sang nhìn Lâm Chính cầu cứu.
Nhưng Lâm Chính cũng lắc đầu.
"Tửu Ngọc, ông nói vậy là sai rồi. Rõ ràng cô ấy vẫn có thể cứu được, sao ông lại nói là hết cứu?"
Anh vừa dứt lời, những người xung quanh lập tức đứng hình.