Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4799: “Vậy tôi phải làm sao?”



“Anh bạn, anh điên rồi”, Cầm Kiếm Nữ lầm bầm, đầu óc trống rỗng.

“Không phải cô nói tôi không giết anh ta sao. Cô đã muốn cách thì chẳng phải đây là cách tốt nhất?”, Lâm Chính nói.

“Tôi...”, cô ta á khẩu nhưng nhanh chóng phản ứng lại.

Advertisement

Cô ta rút trường kiếm ra đâm vào ngực Thương Lan Thiên Tuyệt.

Phụt! Thương Lan Thiên Tuyệt bị đâm xuyên tim. Hắn trố mắt nhìn cô rồi tắt thở.

Lâm Chính giật mình.

Advertisement

“Đã lựa chọn làm thì làm tới cùng. Vừa hay không có người, cũng không ai biết là chúng ta giết hắn. Dù Thương Lan Võ Thần có nghi ngờ thì chúng ta không nhận là được”, cô ta bặm môi.

Lâm Chính bàng hoàng nhìn cô ta. Không ngờ cô ta lại dám làm vậy.

Cô ta lấy ra một cái bình, đổ dịch lên người Thương Lan Thiên Tuyệt...Dịch vừa đổ lên người, tiếng xì xì vang lên.

Da thịt bắt đầu mục nát. Ở đây giết người mà không hủy xác thì coi như chưa giết chết hoàn toàn.

Với y thuật của người ở đây họ hoàn toàn có thể cứu sống người đã chết.

Nhìn chất dịch ăn mòn cơ thể đối phương, Cầm Kiếm Nữ nói: “Anh bạn, chúng ta mau đi thôi. Đừng để người khác nhìn thấy”.



“Được”, Lâm Chính gật đầu, nahnh chóng đi tới lối ra.



Thé nhưng bọn họ vừa đi được chưa bao xa thì có một bóng hình từ góc bước ra...



Khu lối ra máu chảy thành sông, kiếm quang chằng chịt. Kiếm quang này không phải do những kẻ giết nhau tạo ra mà là do các cơ quan tạo ra.



Cửa lớn tầng hai có bốn người cơ quan đang đứng đó. Tất cả đều được làm từ đá, để râu dài, mặc giáp sắt, tay cầm kiếm. Cứ ai tiếp cận thì đều bị họ khóa chặt và ra tay. Nếu không thể chống lại thì không thể nào thoát ra khỏi cửa và vào được tầng hai.



Diệp Viêm, Ám Minh Nguyệt đã không thấy bóng hình đâu nữa. Đến Thương Lan Phúc cũng vậy. Rõ ràng là họ đã sớm lên tầng hai rồi



Những người ở lại đều là những kẻ vô cùng tầm thường. Bọn họ thử xông vào tầng hai hết lần này đến lần khác nhưng đều bị bốn người cơ quan kia giết chết



Xác người chất thành đống trước cửa, ai cũng trố mắt, chết thảm. Máu chảy thành dòng.



Cầm Kiếm Nữ căng thẳng lao lên. Lâm Chính đột nhiên ngăn cô ta lại.



“Sao thế?”, cô ta hỏi.



“Thương Lan phủ đệ cử không ít người tham gia, Thương Lan Thiên Tuyệt chỉ là một trong số đó. Tôi nghĩ lầu hai cũng có người của họ. Cô đi như vậy, khó mà không bị họ tấn công”.



“Hay là...tôi dịch dung”, cô ta nói.



“Dịch dung thông thường họ vẫn phát hiện ra, cần dịch dung đặc biệt mà giờ lại không đủ nguyên liệu”.



“Vậy tôi phải làm sao?”



“Đơn giản, người đông thì dễ làm việc. Chúng ta cho người của tần một cùng vào, trà trộn với họ thì người của Thương Lan Nhất Tộc sẽ không thấy chúng ta nữa”, anh nói.