“Cô chủ, chiêu thức của bọn họ… thật là kỳ quái, so với trước cứ như hai người khác nhau! Đi! Đi mau… Nếu không, chắc chắn sẽ rơi vào vòng vây, vạn kiếp bất phục!”.
Một người của Ám Thiên Võ Thần vội vàng hét lên.
Ám Minh Nguyệt kinh ngạc, tim đập điên cuồng.
Cô ta không ngờ được sự việc lại diễn biến đến mức đó.
Vì sao nhóm người của Thái Thiên Võ Thần đột nhiên lại gia tăng thực lực?
Nghĩ kỹ thì chiêu pháp mà bọn họ sử dụng khác hoàn toàn trước kia.
Advertisement
Chiêu pháp hiện nay hoàn hảo hơn, cũng đẹp đẽ hơn.
Ám Minh Nguyệt chợt run rẩy, dường như nghĩ tới gì đó, nhìn sang Lâm Chính đang đứng bên cạnh Mị Mộng.
“Là anh giở trò!”.
Ám Minh Nguyệt cắn răng quát lên.
Advertisement
Năm xưa Thương Lan Phúc cũng được người này chỉ dẫn, giúp anh ta có thể chiến đấu với mình một trận.
Đám người này chắc chắn đã được tên họ Lâm kia chỉ dẫn mới đột nhiên tăng cao thực lực.
“Diệp Viêm vào tầng bốn rồi sao?”.
Lâm Chính chắp hai tay sau lưng, bình thản hỏi.
“Bớt nhiều lời! Tên thối tha, anh đối đầu với tôi khắp mọi nơi, tôi thề sẽ giết anh!”.
Ám Minh Nguyệt tức giận gào lên, cầm Tà Kiếm xông về phía Lâm Chính.
“Muốn chết! Dám động vào anh em của tao? Dừng lại!”.
“Sư phụ cẩn thận!”.
Thương Lan Phúc cũng xông tới trước.
Đám người Cầm Kiếm Nữ, Huyền Thông đồng thời ra tay, định ngăn cản Ám Minh Nguyệt trong cơn tức giận.
Nhưng lúc này Ám Minh Nguyệt dâng tràn sát ý, muốn băm vằm Lâm Chính ra nghìn mảnh.
Cô ta thúc đẩy tất cả sức mạnh phi thăng, truyền vào trong Tuyệt Thế Tà Kiếm.
Trong nháy mắt, Tuyệt Thế Tà Kiếm tỏa ra tà khí vô tận, lấp đầy bốn phía.
Bọn họ như rơi vào vực sâu địa ngục, ai cũng run rẩy toàn thân, khí mạch trong cơ thể bị đóng băng ngay lập tức.
Những tiếng hét lạnh lùng phát ra từ trong Tà Kiếm.
Tà Kiếm chấn động điên cuồng.
Kiếm ý ngút trời!
Mọi sức mạnh trên thế gian đều trở nên vô cùng nhỏ bé trước mặt Tà Kiếm.
Nhóm Thương Lan Phúc, Lang Gia, Cầm Kiếm Nữ, Huyền Thông đang xông lên đều bị uy thế của Tà Kiếm đánh bay.
Khoảnh khắc này Tà Kiếm vô địch thiên hạ!
“Tiêu rồi!”.
Mị Mộng ở bên cạnh bị uy lực của Tà Kiếm đè quỳ xuống đất, gian nan ngẩng đầu lên, ngạc nhiên nhìn cảnh đó.
“Chết đi!”.
Ám Minh Nguyệt gào lên, một kiếm hạ xuống, chém thẳng vào đầu Lâm Chính!