Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 4846: Là phần thưởng của tầng thứ sáu”.



Tầm nhìn ở đó bỗng trở nên tối đen.

Như lúc hoàng hôn.

Hai bóng người mặc đồ đen xuất hiện ở chính giữa.

Tất cả họ đều đeo kiếm, cúi người xuống tỏ vẻ cung kính.

Một bóng người bị màn sương đen bao trùm lấy đứng trước mặt họ.

Bóng người cao gần hai mét, cao gầy, không nhìn rõ dung mạo, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng dáng người và thanh kiếm bên thắt lưng.

“Ám Thiên, ông có ý gì? Diệp Viêm là con rể của ông ư?”

Advertisement

Thái Thiên Võ Thần nhíu mày nói với màn sương màu đen.

Giọng nói vang lên chói tai như tiếng sấm, nhiều người cảm thấy chóng mặt, ù tai, suýt nữa ngất đi.

“Có vấn đề gì sao?”

Ám Thiên Võ Thần lạnh nhạt nói, không hề bị khí tức của Thái Thiên Võ Thần ảnh hưởng.

Ánh mắt Thái Thiên Võ Thần hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Advertisement

Với tài năng của Diệp Viêm, nếu người bước vào tầng bảy là hắn thật thì chắc chắn người này có thể thăng cấp lên Võ Thần.

Nếu hắn là con rể của Ám Thiên Võ Thần thật tức là sức mạnh của Ám Thiên Võ Thần sẽ có hai Võ Thần trấn giữ.

Chắc chắn thế lực sẽ phá vỡ cục diện của long mạch dưới lòng đất.

Hai vị Võ Thần liên hợp với nhau thì các Võ Thần khác bắt chẹt thế nào được?

Huống gì tài năng của Diệp Viêm vô cùng đáng sợ, sau này thành tựu chỉ sẽ vượt hơn mọi người.

Sao họ có thể nhịn được?

Phải loại bỏ Diệp Viêm!

Nhưng rõ ràng Ám Thiên Võ Thần biết rõ tâm tư của hai vị Võ Thần này nên mới vội vàng vào thành để bảo vệ hắn.

Thái Thiên Võ Thần không thể nhịn được nữa.

Nhưng đúng lúc này, Thương Lan Võ Thần bỗng mỉm cười, nheo mắt nói: “Thì ra người này là con rể của Ám Thiên đại nhân. Bọn tôi thế mà lại không hề biết chuyện lớn như vậy, tôi cảm thấy hổ thẹn quá. Ám Thiên đại nhân, chúc mừng nhé! Chúc mừng ông có được rể hiền! Ha ha ha…”

“Khách sáo rồi”.

Ám Thiên Võ Thần nói.

“Diệp Viêm bước vào tầng bảy là vinh quang trước nay chưa từng có. Ám Thiên đại nhân, sau này cậu ta sẽ rất có tương lai”.

Thương Lan Võ Thần lại khen ngợi.

Ám Thiên Võ Thần không nói gì.

Thái Thiên Võ Thần đưa mắt nhìn Thương Lan Võ Thần.

Thế nhưng ông ta lại nở nụ cười như thể không hề để tâm nhiều đến chuyện của Diệp Viêm.

Thái Thiên Võ Thần cau mày.

“Thái Thiên đại nhân, chủ nhân của tôi nói mong hãy kiên nhẫn đừng nóng nảy”.

Lúc này một tán tu đứng cách Thái Thiên Võ Thần không xa bỗng đến gần thấp giọng nói.

Thái Thiên Võ Thần sửng sốt, nhìn người qua đường đó, sương mờ trong mắt ngày càng rõ hơn.

Hóa ra Thương Lan Võ Thần đã cài tai mắt vào xung quanh ông ta từ trước để nghe lén ông ta và người hầu nói chuyện.

Đúng là mưu mô!

Thái Thiên Võ Thần thầm hừ một tiếng, không nói gì thêm.



Ba vị Võ Thần cùng xuất hiện, các tu sĩ y võ trong Long Cung gần như không thể đứng vững được nữa, một là ngồi trên mặt đất, còn không là quỳ dưới đất, đều đã bị khí tức của ba vị Võ Thần làm cho kinh hãi.



Ngay cả người hầu của Võ Thần cũng cảm thấy khó chịu.



Nhưng người trong Long Cung không biết bên ngoài đang có ba vị Võ Thần trấn giữ.



Lâm Chính đi theo mọi người bước vào cánh cổng tầng thứ bảy.



Ngay khi bước qua cánh cửa, cảm giác như được tắm gió xuân tràn vào cơ thể.



Khi lên đến tầng thứ bảy, Lâm Chính ngạc nhiên nhận ra thân xác, khí mạch của mình đã tăng lên gấp đôi, tu vi cũng tăng vọt.



Nhìn lại những người khác, sắc mặt cũng lộ ra vẻ vui mừng.



“Là phần thưởng của tầng thứ sáu”.



Ám Nguyệt Minh ngạc nhiên nói.



Lúc này mọi người mới phản ứng lại.



Hóa ra phần thưởng của tầng thứ sáu được tặng khi bước vào tầng thứ bảy.



Lâm Chính không nói gì, quay đầu lại nhìn cánh cửa tầng thứ sáu, trầm ngâm suy nghĩ.



“Chào mừng đến tầng thứ bảy”.



Lúc này một giọng nói lạnh nhạt vang lên trong không gian tĩnh mịch.