Cánh tay mà Ám Thiên Võ Thần tùy ý cắm vào vai vai, lúc này lại đột nhiên cử động? Còn kéo đứt một cánh tay của ông ta xuống ư?
Đây là loại tà thuật gì?
Từ trước đến nay, Ám Thiên Võ Thần chưa bao giờ dùng chiêu pháp kỳ lạ như vậy.
Đột nhiên, Thái Thiên Võ Thần như hiểu ra được điều gì đó. Trong con ngươi hiện lên vẻ kỳ dị.
“Chẳng lẽ… ông đã dung hợp cánh tay của tôi?”
Ám Thiên Võ Thần không đáp lời. Ông ta cầm lấy cánh tay bị kéo đứt kia, nặng nề nhét vào vai trái của mình.
Xương cánh tay đâm vào vai trái làm máu tươi ồ ạt chảy ra.
Nhưng điều khiến người ta khiếp sợ hơn cả là phần máu thịt bên vai trái lại đang bắt đầu nhúc nhích.
Bọn chúng dường như đang quấn lấy cánh tay gãy vừa đâm vào, nhanh chóng đan vào nhau, dung hợp lại.
Tất cả chỉ diễn ra trong vòng vài giây, nhưng cánh tay bị chặt đứt của Thái Thiên Võ Thần vậy mà đã bắt đầu cử động lại được.
Advertisement
Lúc này Ám Thiên Võ Thần đã có tới bốn cánh tay.
Thái Thiên Võ Thần ngây dại.
Mọi người xung quanh cũng há hốc mồm.
Khung cảnh kỳ dị quái đản như vậy, liệu đã có ai từng thấy?
“Giết! Giết! Giết!”
Thái Thiên Võ Thần không kiềm chế được nữa, điên cuồng hét lên.
Toàn bộ đám tay sai ở xung quanh xông hết về phía Ám Thiên Võ Thần.
Advertisement
Thực lực của Ám Thiên Võ Thần lúc này còn mạnh hơn nhiều so với lúc trước.
Ông ta vung bốn cánh tay lên, tung hết sức lực. Nắm đấm giống như những hạt mưa, chào đón những người ở xung quanh.
Mỗi một chưởng, mỗi cú đấm đều mang theo một luồng sức mạnh hung bạo và tà khí dày đặc.
Hai cánh tay này là lấy từ Thái Thiên Võ Thần, rất mạnh, cơ bắp cuồn cuộn được tôi luyện qua hàng ngàn năm, tất nhiên sức mạnh sẽ vô cùng đáng sợ.
Mỗi chiêu đánh trúng, cơ thể của người đó sẽ ngay lập tức bị nổ tung, máu thịt bay khắp nơi, chết vô cùng thê thảm.
Thái Thiên Võ Thần nhìn từng người từng người của mình ngã xuống, trên mặt cũng lộ ra vẻ sợ hãi.
Cánh tay trái của ông ta vẫn trong tình trạng đứt gãy. Mặc dù đã dùng sức mạnh phi thăng để cầm máu, nhưng cũng không thể mọc ra một cánh tay mới ngay lập tức được.
Vì để phục hồi lại cơ thể, cần tiêu hao rất nhiều sức mạnh phi thăng.
Ông ta đã phục hồi lại một cánh tay, nếu muốn trong một thời gian ngắn phục hồi lại một cánh tay khác thì năng lượng sẽ bị cạn kiệt và không thể tiếp tục chiến đấu với Ám Thiên Võ Thần.
Cục diện như vậy vô cùng bất lợi với ông ta.
“Mau. Nhanh chóng cho người đi cầu viện Thương Lan Võ Thần. Gọi ông ta tới đây hỗ trợ!”
Thái Thiên Võ Thần đột nhiên nghiến răng nghiến lợi hét vào đám người Lang Gia.
Lang Gia nhìn Thái Thiên Võ Thần thật sâu, rồi lập tức dẫn người của mình rời đi.
Thái Thiên Võ Thần còn bảo bọn họ đi tìm cứu viện.
Ám Thiên Võ Thần cũng biết mình không thể trì hoãn lâu hơn nữa. Bất chấp những tên tay sai còn lại của Thái Thiên Võ Thần mà cưỡng chế giết ra ngoài, phá vòng vây, lao thẳng đến chỗ Thái Thiên Võ Thần.
Sắc mặt của Thái Thiên Võ Thần trở nên căng thẳng, vô thức lùi về đằng sau.
“Muốn chạy hả?”
Ám Thiên Võ Thần nghiêng mình, lập tức đã ở gần sát Thái Thiên Võ Thần. Bốn cánh tay khủng khiếp tuôn ra luồng tà khí cuồn cuộn, tàn nhẫn đánh lên người Thái Thiên Võ Thần.
Thái Thiên Võ Thần đã mất đi một cánh tay, cánh tay mới mọc lại hoàn toàn không thể đối chọi lại được.
“Bảo vệ đại nhân...”
Đám người hầu liên tục người trước ngã xuống người sau lại tiến lên, nỗ lực ngăn cản.
Nhưng bây giờ đã như hạt muối bỏ bể.
Cùng lúc đó, rất nhiều bóng người đuổi về hướng của Thái Thiên Võ Thần.
Lâm Chính cũng đi theo.
Anh ngửi thấy một luồng tà khí đang tuôn trào.
Luồng tà khí cực kỳ thuần khiết này không phải thứ mà người khác có thể so sánh được.
Đây chắc chắn là khí tức của Ám Thiên Võ Thần.
Ánh mắt Lâm Chính căng thẳng, lập tức gia tăng tốc độ.
Quả nhiên, Ám Thiên Võ Thần đã chọn Thái Thiên Võ Thần - người có thể chất tốt hơn để ra tay.
Dù sao Thái Thiên Võ Thần cũng tự mình tôi luyện cực khổ. Là người có thể lực mạnh nhất trong bảy vị Võ Thần. Nếu có thể lấy được cơ thể của ông ta, thì chắc chắn thực lực của Ám Thiên Võ Thần sẽ tăng vọt.
Đến lúc đó, Thương Lan Võ Thần nhất định sẽ không phải là đối thủ của ông ta.
Mà Ám Thiên Võ Thần còn có Diệp Viêm phối hợp, chắc chắn trước đó đã hấp thụ rất nhiều cơ thể của các thuộc hạ. Thực lực tiến thêm một bước, nâng lên một tầm cao mới. Nếu ông ta chọn cách đánh lén thì Thái Thiên Võ Thần khẳng định không thể chống đỡ nổi.
Nghĩ đến đây, Lâm Chính bắt đầu cảm thấy lo lắng.
“Lâm Chính?”
Đúng lúc này, một giọng nói ngạc nhiên truyền tới từ đằng xa.
Lâm Chính giật mình, nhìn về phía trước.
Thì ra là đám người Lang Gia.
“Anh Lang gia? Là anh sao?”
Lâm Chính cực kỳ kinh ngạc, đến mức gần như lao về phía trước.
“Quá tốt rồi, cậu vẫn bình an vô sự!”
“Trời ơi, Lâm Chính, cậu đi ra từ Long Cung thật sao? Tôi không nằm mơ đấy chứ?”
“Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”
Đám người Lang Gia, Huyền Thông vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, vô cùng kích động.
Lâm Chính cũng lười giải thích, vội vàng hỏi: “Anh Lang Gia, Thái Thiên Võ Thần đâu?”
Dứt lời, đám người Lang Gia ngay lập tức biến sắc.
“Thái Thiên Võ Thần bị Ám Thiên Võ Thần đánh lén. Tình hình cực kỳ không ổn. Thái Thiên Võ Thần bảo chúng tôi nhanh chóng đi nhờ Thương Lan Võ Thần tới trợ giúp!”
Lang Gia khàn giọng đáp.
“Quả nhiên…”
Sắc mặt Lâm Chính lập tức tối sầm lại.
“Tình hình của Thái Thiên thế nào rồi?”
Một giọng nói lớn vang lên, Thương Lan Võ Thần bay đến, dừng lại trên không trung, từ trên cao nhìn xuống mấy người Lang Gia.
Mấy người Lang Gia vội vàng hành lễ.
“Thái Thiên Võ Thần bị lấy mất hai tay, gần như đã bị đánh bại. Nếu Thương Lan đại nhân không đến giúp đỡ, e rằng hậu quả không dám nghĩ đến!”
“Lấy mất hai tay hả?”
Thương Lan Võ Thần sửng sốt, lập tức nhìn về phía Lâm Chính.
“Nếu còn không đi, ông sẽ không phải là đối thủ của Ám Thiên Võ Thần nữa”.