"Oắt con, cậu thật to gan, dám cản đường đi của chúng tôi? Mau tránh ra, nếu không đừng trách tôi!".
Thái Thiên Võ Thần lớn tiếng chửi mắng.
Nhưng Diệp Viêm lại nhếch môi, ánh mắt không chút dao động: "Nếu ông nghĩ mình làm được thì cứ việc".
"Khốn kiếp, chán sống à?".
Một cường giả dưới trướng Thái Thiên Võ Thần nhìn thấy ngứa mắt, liền tung người nhảy về phía Diệp Viêm, con dao phay trong tay chém mạnh vào đầu hắn.
Dao phay mang theo sức mạnh phi thăng màu vàng lấp lánh, dường như khiến hư không cũng trở nên méo mó.
Dưới nhát đao này, e là xe tăng cũng bị chẻ làm đôi.
Nhưng khoảnh khắc lưỡi dao sắp hạ xuống.
Pặp!
Một cánh tay bỗng giơ ra, tóm lấy lưỡi dao đang giáng xuống một cách chuẩn xác.
Dao phay lập tức khựng lại.
Người kia sửng sốt, nhìn về phía Diệp Viêm.
Advertisement
Chỉ thấy hắn vẫn chắp hai tay phía sau.
"Cái gì?".
Người kia ngây ra.
Những người ở phía sau im bặt. Rõ ràng Diệp Viêm để hai tay ở phía sau,
Vậy bàn tay tóm vũ khí... là của ai?
Người kia thuận theo thanh đao nhìn xuống.
Mới phát hiện bả vai Diệp Viêm nứt toác, thò ra một cánh tay cường tráng, tóm lấy lưỡi dao.
Lúc này mọi người mới biết hóa ra Diệp Viêm cũng biết thủ đoạn đáng sợ này.
"Nói không chừng là thằng nhãi này dạy cho Ám Thiên Võ Thần biết".
Advertisement
Thương Lan Võ Thần hoàn hồn, lạnh lùng nói.
Thái Thiên Võ Thần nghiến răng đáp: "Quan tâm nhiều như vậy làm gì? Dù cậu ta biết nhiều thủ đoạn quái dị như vậy thì sao chứ? Cậu ta không có thực lực Võ Thần như Ám Thiên, sao tôi phải sợ?".
"Xông lên cùng tôi!".
"Giết!".
Thái Thiên Võ Thần gầm lên một tiếng, tất cả mọi người đều xông tới.
Thương Lan Võ Thần thấy thế cũng không dám do dự.
Đường lui đã bị Diệp Viêm chặn mất, nếu không đột phá được, chờ Ám Thiên Võ Thần đuổi tới, trước sau đều là địch, thì e là hôm nay phải bỏ mạng ở đây.
"Giúp Diệp Viêm ngăn Thương Lan và Thái Thiên lại!".
Ám Thiên Võ Thần quát lớn, tốc độ di chuyển nhanh hơn.
Các cao thủ Ám Thiên ở bên cạnh Diệp Viêm liền rút kiếm ra giúp đỡ.