Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 5210: "Đây không phải là lửa bình thường".



"Thần... thần long?".

"Sao có thể thế được? Tại sao... tại sao tôi lại nhìn thấy một con thần long đang sống?".

"Lẽ nào tổ tiên của chúng ta sống lại?".

"Tổ tiên hiển linh sao?".

Người của Long tộc đều kêu lên thất thanh, nhìn thần long khổng lồ bay trên không trung, ánh mắt đều dại ra.

"Không! Đó không phải là thần long! Đó là một con rồng cơ quan do con người tạo nên!".

Một tộc trưởng của Long tộc nhìn ra manh mối, lập tức kêu lên.

Advertisement

Ông ta vừa dứt lời, tất cả đều tỉnh ngộ, nhìn lại thật kĩ.

Quả nhiên.

Con rồng lớn đang bay tới toàn thân đen sì, được làm hoàn toàn từ sắt thép, tuy màu sắc rất giống với thần long thực sự, nhưng vẫn không phải là rồng thật.

"Khốn kiếp, chúng ta bị lừa rồi!".

"Cái này do ai tạo ra? Thật là to gan, đây là khinh nhờn tổ tiên của chúng ta!".

Advertisement



"Chính thứ này khiến Long Tử bị thương! Phải giết! Phải hủy!".

Người của Long tộc tức giận gầm lên, ai nấy hừng hực ý chí chiến đấu.

Nhưng Long Húc Tôn đứng đầu tiên lại cảm thấy không đúng lắm.

"Không đúng, con rồng cơ quan này có khí thế... quá mạnh! Đây không phải là cơ quan bình thường!".

Long Húc Tôn biến sắc, ngoảnh phắt lại hét lên: "Mở kết giới! Mau mở kết giới! Nhanh lên!".

Người ở phía sau sửng sốt, còn chưa kịp phản ứng, nhưng thấy vẻ mặt cuống quýt của Long Húc Tôn thì đâu dám chần chừ, lập tức hành động ngay.

"Mở kết giới!".

"Mau mở kết giới!".

Những tiếng hét vang khắp bình nguyên, một màn chắn màu xanh bắt đầu dâng lên từ bốn phía bình nguyên, bao trùm bên trên về chính giữa đám người.

Nhưng đúng lúc này, con rồng thép khổng lồ đã tích lũy đủ long viêm.

Cái cổ dài của nó đã hiện ra màu đỏ.

Nó nhằm vào khu vực kết giới chưa kịp đóng, rồi há miệng ra phun.

Vù!

Một ngọn lửa đáng sợ lập tức phun ra, đánh thẳng vào đám người.

"A!".

"Cứu tôi với! Cứu tôi với!".

"Nóng quá! Tôi chết mất thôi! Mau cứu tôi với!".

Đám người lập tức trở nên hỗn loạn, những người bị dính lửa chạy loạn lên như phát điên, hoặc lăn lộn dưới đất.

Nhưng vẫn nhanh chóng bị long viêm thiêu cháy, chết rất thê thảm.

Người của Long tộc đều vô cùng kinh hãi.

Lúc này, bọn họ mới ý thức được sự đáng sợ của con rồng cơ quan kia.

Nhưng cũng may Long Húc Tôn bảo người mở kết giới từ trước, thế nên long viêm chưa phun được bao lâu, kết giới đã khép lại. Tất cả long viêm còn thừa đều đánh vào kết giới, nhưng không thể phá thủng.

"Dập lửa!".

Long Húc Tôn trầm giọng quát.



Người của Long tộc ở xung quanh huy động long lực, muốn dập tắt những ngọn lửa này.



Nhưng dù bọn họ huy động long lực cỡ nào, cũng không thể khiến những ngọn lửa này yếu đi.



"Đây không phải là lửa bình thường".



Long Húc Tôn cắn răng, nhìn chằm chằm con rồng thép khổng lồ bên ngoài kết giới, khẽ gầm lên: "Rốt cuộc mày là ai?".



Nhưng con rồng cơ quan không thể đáp lại ông ta, Lâm Chính ở sau lưng con rồng lại càng không rõ sống chết, biết lên tiếng kiểu gì?



"Con súc sinh này, chúng ta có không ít người chết bởi lửa của nó, Long Húc Tôn đại nhân, chúng ta phải trả thù!".



"Nó nhất thời không thể phá được kết giới của chúng ta, chúng ta chủ động tấn công, giết con súc sinh này đi!".



"Đúng vậy, Long Húc Tôn đại nhân, ra tay đi!".



"Ra tay đi!".



Những người Long tộc sống sót đều vô cùng căm phẫn, ai nấy tức giận gầm lên.



Long Húc Tôn gật đầu, ông ta cũng không muốn trốn trong kết giới này cả đời, liền định tập hợp mọi người rời khỏi kết giới trước, rồi đối đầu với con rồng thép khổng lồ.



Nhưng đúng lúc này, con rồng thép khổng lồ bỗng ngẩng đầu, phát ra một tiếng kêu ...



Gào!



Trong chớp mắt, bên trên kết giới mây đen dày đặc, sấm sét ầm ầm...